Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 34 : Trở về (3)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Nhuận nương nói :



"Nơi hoang thôn dã điếm, có đúng là mang lại cho công tử một hương vị khác không?"



Tên thanh sam nho sĩ vốn đang say rượu, thì lúc này lại chẳng có chuyện gì đứng lên, hắn diện mạo anh tuấn, trên khuôn mặt là hai hàng lông mày dài, đôi mắt sáng, trông đúng là rất có khí độ .



Ta cười lạnh nói :



"Hóa ra các người mở hắc điếm!"



Nhuận nương che môi anh đào nhỏ nhắn xinh xắn nói :



"Ngươi thật là rất phiền phức, chỉ độc dùng bữa, không uống rượu, đúng là không có phong vị đàn ông chút nào cả. "



Ta chậm rãi rút trường đao ra, thét lên :



"Đường Muội!"



Nhuận nương cười đến cười run rẩy cả người, nàng dịu dàng nói : "Tên Đường Muội và tên nho sinh nghèo kiết xác giảo hoạt của ngươi, làm sao biết ta đã trộn một loại dược vật đặc biệt vào rượu và thức ăn, chỉ khi nào trộn lẫn hai thứ, mới phát huy tác dụng. "



Ta giờ mới hiểu được tại sao mình không có việc gì .



Nhuận nương liếc mắt nhìn thanh sam nho sĩ, nói :



"Tướng công! Tiểu tử này giao cho chàng!"



Nho sĩ ha ha cười nói :



"Đao rất tốt, ta muốn!"



Ta nhanh chóng hướng thối lui vào trong hậu viện, thì thấy tên tiểu nhị là A vượng xông vào chặn cửa. Ta nổi giận gầm lên một tiếng, giơ lên trường đao chém vào hắn .



A Vượng trở tay từ sau thắt lưng lấy ra một thanh Đóa cốt đao, không sợ hãi chút nào nghênh đón .



Ta hét lớn một tiếng, hai tay cầm trường đao chém mạnh xuống, sở dĩ ta phải lớn tiếng, vì để kích phát dũng khí từ trong bản thân, phải biết rằng đây là lần đầu tiên ta chính thức đối mặt với địch nhân .



Đóa cốt đao của A vượng keng một tiếng chạm vào thanh đao của ta, tạo thành hàng vạn tia lửa. Hai tay ta tê rần, không nghĩ tới tên này sức lực lại mạnh như vậy!



Ta ỷ vào ưu thế là trường đao, tận lực duy trì khoảng cách nhất định, liên tục bổ đao vào hắn. A Vượng sử dụng Đóa cốt đao rất thuần thục, dễ dàng hóa giải thế tiến công của ta, thế nhưng lưỡi đao của hắn lại bị ta chém mẻ nhiều chỗ .



A Vượng tức giận oa oa kêu to .




Ta bò lên, định chạy trốn, thì bị nàng chặn lại .



Thiếu nữ kiều mị nói :



"Là một nam tử hán, sao lại trơ mắt nhìn một thiếu nữ yếu đuối bị người ta khi dễ. "



Ta không khỏi nở một nụ cười khổ, nếu như nàng mà là thiếu nữ yếu đuối, thì nam nhân trên đời này biến thành phái nữ hết rồi .



Liễu Tam Biến và Nhuận nương hai người trải qua lần giao thủ vừa rồi, thấy được võ công thiếu nữ này cao cường, đâu còn dám tiếp tục, từ tên nóc nhà nhảy xuống, cuống quít chạy ra ngoài .



Thiếu nữ kia cũng không đuổi, đôi mắt đẹp nhìn thẳng vào A vượng đang ngây ngốc đứng một bên nói :



"Sao vậy? Tại sao ngươi không đi? Có phải là định chờ cưới vợ hay không?"



A Vượng lúc này mới hồi phục tinh thần lại, xoay người chạy ra ngoài hắc điếm .



Ta chợt nhớ tới đám người Đường Muội đang trúng độc, lớn tiếng nói :



"Đem giải dược lưu lại!"



Nhưng làm gì còn thấy thân ảnh của bọn họ .



Thiếu nữ kia vỗ nhẹ bả vai ta nói :



"Không cần phải gấp, độc bọn họ trúng, ta có thể cứu được!"



Ta cười khổ nói :



"Cô nương chắc chắn không dễ dàng giải độc như vậy!"



"Coi như ngươi thông minh!"



Thiếu nữ kia thản nhiên cười, càng xinh đẹp tuyệt luân, làm cho trăng sáng cũng phải ảm đạm thất sắc .



Ta cầm trường đao trên mặt đất, đút vào trong vỏ, nói :



"Cô nương vẫn theo dõi ta từ Tế Châu tới đây, không biết là có chuyện gì?"



"Ngươi tại sao lại không hỏi trong lòng của ngươi đang nghĩ gì?"