Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 407 : Gió lớn (4)
Ngày đăng: 03:21 20/04/20
Xa Hạo nói :
"Làm thế nào mà Cao tướng quân biết được chúng gặp phải phục kích?"
Cao Hàm cung kính nói :
"Có người biết bí mật thông báo cho chúng ta, bất quá chúng ta lại tới chậm một chút. Không biết công chúa có sao không?"
Xa Hạo nói :
"Công chúa không sao cả. "
Cao Hàm thở phào nhẹ nhõm nói :
"Nếu vậy ta yên tâm rồi, nếu như công chúa xảy ra chuyện gì, tại hạ dẫu có chết muôn lần cũng không hết tội. "
Xa Hạo thấp giọng nói :
"Đã có người mặt báo, chắc hẳn Cao tướng quân đã biết người đứng sau lưng điều khiển là ai?"
Cao Hàm cười nhạt nói :
"Bẩm Hôn sử đại nhân, bây giờ chuyện này còn chưa có chứng cứ chính xác. Nói chung ngài yên tâm, chỉ cần tìm được chứng cứ, chúng ta quyết sẽ không bỏ qua cho nghịch tặc quấy rối sau lưng chuyện này. "
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía ta, mỉm cười nói :
"Vị tướng quân này bản lĩnh không tệ, không biết phải xưng hô như thế nào?"
Ta chắp tay nói :
"Tại hạ Tiểu Muội, là hộ vệ bên người Thái tử điện hạ. "
Cao Hàm than thở :
"Bên người Thái tử đúng là tàng long ngọa hồ. "
Qua thẩm vấn mới biết hơn hai trăm tên tù binh bị bắt đều là "Hắc quân" được thuê tới, cái gọi là "Hắc quân" chính là tên gọi chung của lực lượng võ trang của các bộ lạc tại bắc bộ Yên quốc .
Ta hỏi tới :
"Cái gì?"
"Hình như là. .. đêm tuyết ở Khang đô, lúc đó là tết Nguyên Tiêu. .. "
Trong lòng ta không còn lo lắng, người mang đi Khinh Nhan không còn nghi ngờ gì chính là Tào Duệ. Nếu như tất cả những gì ta thấy ở Mai Hoa cốc là sự thật, như vậy Tào Duệ chính là Hoa Trục Nguyệt, nhưng tại sao hắn lại không muốn gặp lại Lãnh Cô Huyên, đem tất cả mọi chuyện nói rõ ràng chứ?
Cuối cùng thì Khinh Nhan và Thải Tuyết ai mới là con gái của hắn và Lãnh Cô Huyên đây? Ta có thể kết luận là, Tào Duệ quyết không có lòng hại Khinh Nhan, lấy bản lĩnh của hắn tất nhiên có thể mang Khinh Nhan rời đi nơi này an toàn .
Sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi, chúng ta tiếp tục đi tới Yên đô, khi đến Yên Đô đã là rạng sáng ngày hôm sau. Cao Hàm dẫn chúng ta tiến vào từ cửa phía Đông, có hắn dẫn dắt hiển nhiên bớt được nhiều thủ tục phức tạp .
Yên đô đối với lần đại hôn này cũng không biểu hiện ra nhiệt tình lắm, có lẽ bởi vì chiến tranh giữa Yến Hàn có thể do thời gian chúng ta vào thành quá muộn. Ta nhận ra được từ trên khuôn mặt của binh sĩ thủ thành, bọn họ là bởi vì lí do đầu tiên . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Thành Yên đô có phong cách đặc biệt của nó, thành trì được dựng theo hình vuông, bốn góc đều xây lầu quan sát cao chót vót, nguy nga, độ rộng của tường thành cũng đứng đầu trong số các nước .
Nếu thực sự xảy ra cuộc chiến phá thành, chỉ cần tường vây tầng bên ngoài Yên đô đã rất khó công phá. Không trách được tôn tử đã từng nói : "thượng binh phạt mưu, kỳ thứ phạt giao, kỳ thứ phạt binh, kỳ hạ công thành, công thành chi pháp vi bất đắc dĩ (l)". Căn cứ vào đó nếu như chúng ta dùng vũ lực đoạt được Yên quốc bên ta cũng sẽ tổn thất thảm trọng .
Cửa thành nặng nề chậm rãi mở ra, trục đường chính trong Yên đô chỉ có nam bắc, đông tây hai đường, đường chúng ta đi vào chính là nằm trên trục đường đông tây .
Cao Hàm giới thiệu với Xa Hạo :
"Tất cả đường phố trong Yên đô đều thẳng tắp, mặc dù người lần đầu tiên đến đây cũng sẽ không bị lạc. "
Ta mỉm cười nói :
"Có phải cung điện Yên quốc nằm trên chỗ giao nhau của hai đường nam bắc, đông tây?"
Cao Hàm gật đầu nói :
"Ở Yên quốc ngươi rất khó tìm thấy một tòa kiến trúc hình tròn, phần lớn đều là hình vuông. "
(1) : Chương Mưu : công trong binh pháp Tôn Tử :
Thứ nhất là dụng mưu để chiến thắng, thứ đến là vận dụng ngoại giao để thủ thắng, thứ nữa là dùng thủ đoạn quân sự để chiến thắng, còn thấp nhất là đánh phá thành trì. Công Thành thủ thắng là việc bắt đắc dĩ .