Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 408 : Đối chọi (1)
Ngày đăng: 03:21 20/04/20
Khi gần tới nội thành, đột nhiên phía trước bụi bốc lên mù mịt, một đội quân Yên quốc đi tới, truyền chỉ ngoại trừ A Y Cổ Lệ và nữ quyến ra, thì những người khác đều phải ở bên ngoài nghỉ ngơi .
Sắc mặt của ta vẫn bình thường, nhưng Xa Hạo cả giận nói :
"Nghe nói Yên quốc là một quốc gia lễ nghi, không ngờ cũng chỉ có như thế này!"
Thần tình của Cao Hàm có vẻ có chút xấu hổ, thế nhưng quân mệnh không thể trái, trong lòng hắn cho dù không phục, nhưng cũng chỉ còn cách tiếp thu hiện thực trước mắt .
Ta lạnh lùng nhìn tướng lĩnh truyền lệnh nói :
"Làm phiền ngươi trở lại bẩm báo cho Yên vương, nếu như tối nay chúng ta không được vào trong nội thành, vậy chúng ta sẽ trở lại Đại Khang. "
Tướng lĩnh kia ngơ ngác, tùy tiện nói :
"Mệnh lệnh của đại vương không thể trái. .. "
Cao Hàm vẫn không nói gì bỗng nhiên mở miệng nói :
"Từ Báo, ngươi đem tình hình thực tế bẩm báo cho đại vương, ta sẽ an bài khách nhân ở lại Lô thị hành quán. "
Lô thị hành quán nằm ở phía đông nam của ngoại thành Yên đô, nơi đây chính là phủ đệ của một thương nhân họ Lô, sau đó người này đắc tội triều đình mà bị tịch thu gia sản .
Người Yên thích võ, cho nên ở bên ngoài mỗi tòa thành đều lập lên những hành quán làm nơi ở lại tạm thời cho những võ sĩ, nhưng hành quán này thường là của triều đình, kinh phí tất nhiên là do triều đình gánh chịu .
Lô thị hành quán cũng là một hành quán cho võ sĩ, nơi này vừa vặn thuộc về phạm vi quản hạt của Cao Hàm .
Đường đi ở đông thành, thẳng tắp rộng rãi, con đường này có thể chứa được mười con tuấn mã đi song song với nhau, hai bên đường là những kiến trúc có quy mô lớn, chỉnh tề ngay ngắn dựng hai bên đường .
Do đêm đã khuya cho nên không thấy người đi đường, thỉnh thoảng có những binh sỹ tuần tra đi qua. Họ nhìn thấy cờ xí của Cao Hàm đều cuống quít nhường đường, qua đó cũng có thể thấy thế lực của gia đình họ Cao ở Yên đô như thế nào .
Lô thị hành quán là một kiến trúc vô cùng rộng rãi, trước cửa có hơn mười tên vệ binh thủ hộ, trong tòa hành quán này trống rỗng, không thấy bóng dáng một võ sĩ nào .
Cao Hàm giải thích :
Đẩy cửa phòng ra, đã có bốn mỹ tỳ ở bên trong phòng xin đợi, ta nhịn không được nở nụ cười, Cao Hàm này muốn dùng nữ sắc nghênh đón ta hay sao?
Bốn nữ tỳ này mặc dù dung mạo không tầm thường, thế nhưng lại không được liệt vào hạng giai nhân tuyệt sắc, không đủ cho ta động tâm, cho nên ta tình nguyện chọn một giấc ngủ yên lành .
Ta mời các nàng ra hết ngoài cửa, nằm ở trên giường, không bao lâu đã tiến nhập vào mộng đẹp .
Sáng sớm hôm sau, khi ta rửa mặt xong và bước ra khỏi cửa, đã thấy mấy mỹ tỳ từ trong phòng Xa Hạo bước ra ngoài. Ta nhịn không được mỉm cười, chắc là đêm qua hắn được một đêm hương diễm, điên loan đảo phượng .
Trong lòng ta cảm thấy an ủi, Xa Hạo cuối cùng cũng thoát khỏi bóng ma của Tuệ Kiều, một lần nữa sống cho riêng mình . Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Sau khi dùng xong điểm tâm, Cao Hàm tới gặp ta, từ biểu hiện vui vẻ của hắn ta đoán là sự việc có tiến triển .
Cao Hàm cười nói :
"Tiêu Thống lĩnh, đại vương đã đồng ý các cho các người dẫn theo hai trăm tùy tùng cùng công chúa tiến vào trong nội thành, ngay bây giờ chúng ta có thể đi. "
Ta lạnh nhạt nói :
"Yên vương chỉ nói như vậy thôi sao?"
Cao Hàm nói :
"Tiêu thống lĩnh nói câu này là có ý gì?"
Ta đứng dậy lạnh lùng nói :
"Công chúa chính là nghĩa muội của thái tử điện hạ, lần này gả nhập Yên quốc, không chỉ đại biểu cho Bí Điền Quốc, mà còn đại biểu cho Đại Khang ta. Từ khi tiến vào trong biên giới nước Yên, chúng ta không chỉ bị mã tặc quấy rầy, mà bây giờ còn phải ngồi trong hành quán ngoại thành. Lẽ nào yên vương không có bất kỳ câu nói gì sao?"
Cao Hàm trên mặt lộ vẻ khó xử nói :
"Tiêu thống lĩnh, đại vương đã bảo ta thay mặt người tạ lỗi!"