Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 448 : Động tình (3)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


Mặc dù công lực của ta thời gian gần đây tăng nhanh như bay, nhưng so sánh với những cao thủ cấp độ như Mộ Dung Sơ Tình vẫn còn thua kém không ít. Bốn quyền chạm nhau, chỉ cảm thấy xương cốt hai cánh tay vô cùng đau đớn .



Thân thể ta dưới một đòn của Mộ Dung Sơ Tình không thể đứng vững nổi, lùi về phía sau bảy tám bước mới dừng lại được, cổ họng nóng lên, phun ra một ngụm máu tươi. Cốc Tiêm Tiêm cuống quít xông lại đỡ lấy ta .



Lãnh Cô Huyên nắm chặt thời cơ vừa trôi qua sẽ biến mất này, nhanh như chớp tấn công tới phía sau Mộ Dung Sơ Tình. Mộ Dung Sơ Tình phản ứng nhanh chóng lạ thường, xoay người lại va chạm một chưởng với Lãnh Cô Huyên .



Thân thể hắn hơi lay động, kêu lên một tiếng đau đớn, đứng nguyên tại chỗ căm tức nhìn Lãnh Cô Huyên, nhưng không tiếp tục công kích . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Lãnh Cô Huyên lạnh nhạt nói :



"Ngươi trúng Đoạn Tinh Thất Tuyệt Châm của ta, nếu dám vọng động, kết quả như thế nào ngươi hẳn đã biết. "



Mộ Dung Sơ Tình cười lạnh nói :



"Chỉ tiếc Đoạn Tinh Thất Tuyệt Châm của ngươi không thể gây thương tốn được cho ta. "



Lãnh Cô Huyên cười nói :



"Nếu như không thể gây thương tổn được cho ngươi, ngươi không ngại thử đánh cuộc một lần xem sao. "



Quả nhiên Mộ Dung Sơ Tình không dám tiếp tục cử động, thấp giọng nói :



"Nếu như hôm nay ngươi không giao tàng bảo đồ ra đây, cho dù lão phu phải liều mạng cũng sẽ giết chết toàn bộ các ngươi. "



Ba người chúng ta chậm rãi đi vào Quan Vụ am, Mộ Dung Sơ Tình thậm chí cũng không đuổi theo .



Đi vào Quan Vụ am, Lãnh Cô Huyền thở phào nhẹ nhõm nói :



"Nguy hiểm thật!"



Ta nhịn đau nói :



"Vì sao Lãnh giáo chủ không thừa dịp hắn chữa thương để rời đi?"



Lãnh Cô Huyên thấp giọng nói :
Lãnh Cô Huyên thấp giọng nói :



"Vừa rồi nếu như chúng ta rời đi, Mộ Dung Sơ Tình chắc chắn sẽ không tiếc hết thảy ra tay với chúng ta, chúng ta ở lại ít nhất còn có thể trì hoãn một thời gian ngắn. "



Ta gật đầu, trong ngực lại cảm thấy đau đớn, liên tiếp ho khan hai tiếng, lại phun ra một ngụm máu tươi .



Cốc Tiêm Tiêm lấy khăn lụa lau máu tươi trên khóe miệng ta, dùng hành động thể hiện sự ân cần .



Lãnh Cô Huyên xem xét kinh mạch của ta nói :



"Ngươi bị Mộ Dung Sơ Tình đả thương kinh mạch, e rằng phải mấy ngày nữa mói có thể khôi phục. "



Lúc này Mộ Dung Sơ Tinh ở ngoài am nói lớn :



"Giáo chủ, ta cho ngươi ba canh giờ để suy nghĩ cẩn thận. Nếu vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ, đừng trách lão phu vô tình. ""



Lãnh Cô Huyên nhăn đôi mày liễu nói :



"Trong ba canh giờ lão tặc này chắc chắn có thể ép Đoạn Tinh Thất Tuyệt Châm ra ngoài, đến lúc đó sợ rằng không còn cơ hội để không chế hắn. "



Ta thấp giọng nói :



"Kéo dài được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Trời đã tối, có lẽ thủ hạ của ta sẽ tìm đến nơi này. "



Nhưng khi nhìn qua Cốc Tiêm Tiêm, trong lòng ta liền trầm xuống. Tất cả mọi người đều biết đánh cuộc giữa ta và Cốc Tiêm Tiêm, bọn họ tất nhiên sẽ cho rằng ta sẽ nắm chặt thời điểm cuối cùng này để chiếm được trái tim Cốc Tiêm Tiêm. Sợ rằng sẽ không ai muốn đến quấy rầy chúng ta .



Cốc Tiêm Tiêm ôn nhu nói :



"Ta đỡ huynh vào trong phòng nghỉ ngơi. "



Ta gật đầu, dưới sự nâng đỡ của Cốc Tiêm Tiêm đi vào trong phòng .



Trời đã hoàn toàn tối, Cốc Tiêm Tiêm châm đèn, nhẹ giọng nói :




"Huynh có đói bụng không? Ta đến phòng bếp xem có đồ ăn gì không?"



Mặc dù thân thể ta đau đón, nhưng ngoài miệng vẫn không thành thật :



"Sắc đẹp của Tiêm Tiêm cô nương có thể ăn được, Dận Không chỉ cần nhìn nàng liền không cảm thấy đói. "



Trên mặt Cốc Tiêm Tiêm phủ đầy một tầng thẹn thùng, ta đưa tay nắm bàn tay mềm mại của nàng nói :



"Nàng vẫn còn chưa thừa nhận mình thích ta!"



Cốc Tiêm Tiêm trách móc :



"Ngày đó chúng ta đã ước định, nhất định phải để ta cam tâm tình nguyện thừa nhận mới xem như huynh thắng. Bây giờ huynh lại ép buộc ta. "



Ta thở dài nói :



"Chỉ còn lại có ba canh giờ, chẳng lẽ đến giờ phút này nàng vẫn không chịu thổ lộ tình cảm của mình với ta sao?"



Ta nắm bàn tay mềm mại của Cốc Tiêm Tiêm, ôm nàng vào trong lòng. Cốc Tiêm Tiêm ngượng ngùng nằm trong lòng ta, nhẹ giọng nói :



"Vì sao huynh luôn muốn ép buộc người khác?"



Ta nhìn đôi môi anh đào kiều diễm của nàng, trong lòng động đậy, cúi xuống hôn lên đôi môi hồng đầy đặn ướt át, đầu lưỡi không chút khách khí tiến vào trong miệng thơm ngát như đàn hương nhẹ nhàng trêu đùa đầu lưỡi mềm mại của nàng .



Nhìn dáng vẻ vừa nhu mì dịu dàng lại vừa thẹn thùng của nàng, ta thật sự hơi không kìm được lòng, nhịn không được đưa tay luồn vào trong váy, vuốt ve đôi chân ngọc thẳng tắp của nàng, trong nội tâm dâng lên một loại vui sướng không nói lên lời. Bên trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có giao tiếp giữa răng môi của chúng ta vang lên .



Ta bỗng nhiên nghĩ, nếu như có thể cùng Côc Tiêm Tiêm hợp thể song tu, chắc chắn có thể chữa khỏi thương thế trong thời gian ngắn. Nhưng nếu bây giờ đưa ra chuyện này, nàng có thể cho rằng ta thừa dịp bỏ đá xuống giếng không?



Ta vén ống quần nàng lên, bàn tay vuốt ve dọc theo chân ngọc của nàng lên phía trên. Thân thể mềm mại của Côc Tiêm Tiêm run rẩy, nàng đột nhiên giữ tay ta lại :



"Không thể. .. "



Ta ghé vào bên tai nàng nói :



"Nếu như chúng ta còn tiếp tục thế này, sợ rằng không chạy thoát khỏi bàn tay Mộ Dung Sơ Tình. "



Cốc Tiêm Tiêm không biết tại sao ta lại đột nhiên nhắc tới chuyện này. Nàng sửa sang lại quần áo, từ trong lòng ta đứng dậy, nhẹ giọng nói :



"Nếu như rơi vào trong tay lão tặc đó, ta tình nguyện tự sát. "



Ta cười nói :



"Ta nghĩ ra một biện pháp đối phó vói hắn. "