Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 52 : Kinh biến (1+2+3)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


Yến Khải Nguyệt đột nhiên hét lên một tiếng, hai tay nắm lấy tóc của mình, khàn giọng nói :



"Ngươi. .. cho rằng. .. ta sẽ. .. sợ nàng ư? Nếu không phải nàng. .. thì hoàng huynh của ta. .. làm sao lại chết. . sớm như vậy, nếu không phải nàng. .. Thái tử tại sao lại bị cách chức?"



Tâm tình của nàng kích động, liên tiếp nói ra mấy câu, máu tươi từ trong miệng cứ trào ra



Yến Lâm khóc lớn nói :



"Cô cô, người không nên nói nữa. .. "



Yến Khải Nguyệt cắn răng nghiến lợi nói :



"Đó là. .. mẫu thân của ngươi. .. chết ở. .. trong tay nữ nhân độc ác này. .. "



Yến Lâm khiếp sợ, nàng liều mạng loạng choạng bịt hai tai nói :



"Không có khả năng. .. người gạt ta, người gạt ta!"



Yến Khải Nguyệt thê thảm cười nói :



"Ta. .. vì sao lại. .. lừa ngươi. .. Trong thiên hạ. .. Ai chẳng biết Tần Thục phi là bị Hạng Tinh giết chết. .. "



Nàng thở dốc một lát rồi tiếp tục nói :



"Chỉ có ngươi không biết gì. .. một mình ngươi. .. Mà thôi. .. "



Yến Lâm khóc ồ lên, Yến Khải Nguyệt hướng ta nói :



"Ngươi. .. lại gần đây. .. ta nói cho ngươi biết. .. chủ mưu ở đằng sau. .. "



Ta tiến đến bên người nàng, nàng đột nhiên ôm lấy cổ ta, cắn một cái vào gáy. Ta kinh sợ đẩy nàng ra, nhưng mà cổ mình đã chảy máu .



Yến Khải Nguyệt cười lên điên cuồng, thanh âm dần dần yếu ớt, ta nhìn lên, thì nàng đã chết .



Yến Lâm bi thống, gục lên người của Yến Khải Nguyệt khóc ầm lên, ta dùng khăn lụa che miệng vết thương trên cổ lại, đứng dậy, không biết vì sao Yến Khải Nguyệt này lại hận ta tới như vậy .



Mọi người ở bên ngoài thấy vậy thì chạy vào, trông thấy tình cảnh này không khỏi thổn thức .



Ta thừa dịp không có người chú ý đi ra ngoài doanh trướng, Tiêu Trấn Kỳ và Đường Muội hai người thấy ta, cuống quít tới hỏi han tình hình cụ thể .



Ta và hai người bọn họ đi tới một chỗ yên lặng không người, sau đó mới nói lại cho họ đầu đuôi tình hình .



Tiêu Trấn Kỳ hít một hơi khí lạnh nói :



"Yến Hưng Khải lại âm hiểm như vậy sao?"



Đường Muội mê hoặc nói :
"Ta nhất định sẽ mang nàng đi, nhưng không phải lúc này!"



Yến Lâm ôm cổ của ta :



"Thiếp sắp không chịu nổi nữa rồi, nếu như cứ tiếp tục như vậy, thiếp sẽ chết. .. "



Tay đưa tay vào trong y phục của nàng, vuốt ve bộ ngực đẫy đà, nói :



"Ngày mai ta sẽ mang nàng rời khỏi chỗ này, rời xa toàn bộ chết chóc và bất hạnh. "



Yến Lâm kéo quần áo của ta, gần như điên cuồng kéo ta lên giường, chúng ta triền miên cho tới khi cạn kiệt sức lực, làm thỏa mãn sự sung sướng của đối phương. Yến Lâm trong sự sung sướng run rẩy, thân thể mềm mại của nàng nằm sấp trên ngực của ta, cố sức ôm chặt ta .



Ta nâng khuôn mặt của nàng lên nhìn vào trong đó. Đôi mắt của Yến Lâm dần trở nên ướt át, hai giọt nước mắt rơi xuống trên ngực của ta, nàng bỗng nhiên hạ đôi môi anh đào cắn một cái .



Ta đau tới mức suýt nữa kêu to, ngực bị cắn chảy máu, Yến Lâm lúc này mới rời miệng, cái lưỡi thom tho liếm những vết máu chảy ra, trong sự đau khổ cũng mang theo vài phần thích thú .



"Ta muốn chàng vĩnh viễn cũng không thể nào quên những chuyện hôm nay. "



Nước mắt của Yến Lâm không tự chủ được chảy ra .



Ta xoay người đặt nàng ở dưới thân, máu trên ngực của ta dính vào ngực của nàng, nói :



"Ta sẽ không quên. .. "



Tùng giang cảng được xây dựng ở Thương Hải Loan, là càng lớn nhất ở phía Bắc của Tần quốc. Ở đây có binh lính thủy quân đồn trú, đồng thời được trải qua nhiều lần xây dựng và mở rộng, quy mô của nó rất hoành tráng .



Đại môn từ từ mở ra, chúng ta nuối đuôi nhau tiến vào, trên mặt đất trải thảm đó kéo dài, trên mặt nước ở phía trước có hơn 10 chiếc chiến thuyền, chiến thuyền được xếp theo hình Nhạn, đây cũng là trận thế khi có tin vui của Thủy quân .



Ngoài xa có 5 chiếc thuyền lớn đứng đợi, đây chính là Nghênh Thân Thuyền của Cao Ly, chúng ta dựa theo nghi thức, đưa Yến Lâm sang bên đó .



Ngoại trừ hai mươi mỹ tỳ đi theo, ta và Đường Muội, Tiêu Trấn Kỳ, Lý Hùng Tín tự mình hộ tống Yến Lâm .



Quản Bình Triều cũng đi lên thuyền lớn, ta đứng đầu thuyền, thuyền chậm rãi đi tới chỗ đối phương. Đứng ngạo nghễ giữa gió lạnh thấu xương, nhưng mà ta với Yến Lâm thì lại chẳng cảm thấy gì .



Đường Muội đi tới phía sau của ta nói : "Công tử chuẩn bị xong chưa?" Ta xoay người cười cười :



"Từ khi rời khỏi Tần đô, ta lúc nào cũng ở trong trạng thái chuẩn bị. "



Đường Muội cố sức nắm chặt trường đao trong tay, tràn ngập lòng tin nói :



"Thuộc hạ tin tưởng công tử nhất định sẽ thực hiện được dự định. "



Cách Nghênh Thân thuyền của đối phương chừng trăm trượng, thì các thuyền khác dừng lại, chỉ có mỗi chiếc thuyền của ta vẫn tiếp tục tiến lên .



Quyển 1 : Tiềm Long