Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 75 : Tuyết lở (2)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Với tốc độ hiện nay của chúng ta, thì rất khó thoát khỏi sự truy đuổi của Thần Thú Doanh, biện pháp tốt nhất chính là lợi dụng địa hình tiêu diệt toàn bộ bọn họ!"



Chúng ta vô cùng kinh hãi nhìn hắn, thần thú doanh nhân số đông đảo, còn có chó săn tương trợ. Nếu như cứng đối cứng, thì phần thắng của chúng ta rất nhỏ .



Gia Cát Tiểu Liên cười nói :



"Ta không thể chính diện đánh nhau với chúng được. "



Hắn hướng Cự Linh nói :



"Đem Phích lịch đạn ra đây. "



Cự Linh lấy một viên đạn màu đen từ trong áo da của mình, sau đó lại lấy ra một cái cung bằng thép .



Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Đợi cho bọn họ đi tới trên sườn dốc có tuyết phủ, chúng ta bắn Phích lịch đạn nên đỉnh sườn núi, đạn nổ sẽ tạo thành một trận tuyết lở long trời lở đất. "



Ta lập tức hiểu được lời mà Gia Cát Tiểu Liên nói, hóa ra lúc nãy hắn đang đứng quan sát hiểm địa, đây chính là nơi duy nhất có thể tránh được tuyết lở lan đến .



Chúng ta đi vào trong cái hồ của núi đá, Tiêu Trấn Kỳ muốn thử sức với cây cung, nhíu mày nói :



"Sợ rằng độ mạnh của cái cung này thiếu, không bắn được tới đỉnh núi. "



Hắn nhanh chóng gỡ Trường Cung từ phía sau xuống, dùng chùy thủ cắt đứt dây cung, rồi lại nối thêm hai đoạn .



Bên tai mơ hồ nghe được có tiếng chó sủa, hơn hai trăm tên lính của thần thú doanh đã xuất hiện ở trong cánh đồng tuyết .



Gia Cát Tiểu Liên dùng kính viễn vọng tỉ mỉ quan sát hành động của đối phương, đợi khi toàn bộ người của đối phương tiến vào trong sườn tuyết, hắn thấp giọng nói :



"Bắn!"



Tiêu Trấn Kỳ toàn lực bắn cung, cái cung bằng thép này bị hắn kéo cong lên, Tiêu Trấn Kỳ hét lớn một tiếng, sáu chiếc dây cung bằng gân bò được kéo ra, tay phải của hắn bỗng nhiên buông lỏng, phích lịch đạn nhanh như tia chớp hướng đỉnh núi vọt tới . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Hoàn Nhan Vân Na gật đầu :



"Chỉ tiếc lần này ngươi không có cơ hội thấy được. "



Tiêu Trấn Kỳ bỗng nhiên cúi người, đưa tay sờ vào mặt băng, thần tình trờ nên ngưng trọng dị thường :



"Đi mau! Có cái gì đó đang chạy tới hướng chúng ta!"



Chúng ta tuy rằng không biết hắn chỉ cái gì, thế nhưng ai nấy đều cảm nhận được tình thế gấp gáp, cước bộ trở nên nhanh hơn vọt tới bờ hồ bên kia .



Khi mới đi tới giữa hồ, thì từ xa truyền lại những tiếng sấm nổ ì ùng, mặt băng dưới chân chấn động kịch liệt .



Sau khi xoay người lại, thì thấy từ phía cốc khẩu có một đạo màu trắng đang kéo tới .



Hoàn Nhan Vân Na tuy rằng xưa nay trấn tĩnh, nhưng lúc này mặt cũng không còn chút máu :



"Đàn trâu rừng. .. "



Tiêu Trấn Kỳ hét lớn :



"Chạy mau!"



Ta lắc đầu nói :



"Không còn kịp rồi!"



Tốc độ của đàn trâu rừng đã đạt tới cực hạn, chúng ta còn chưa tới bờ bên kia thì đã bị nó đuổi kịp .



Ta lớn tiếng nói :



"Dùng phích lịch đạn cho nổ tung mặt hồ!"



Gia Cát Tiểu Liên gật đầu, đem Phích lịch đạn giao cho Cự Linh .