Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 86 : Tình cờ gặp gỡ (1)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


Đám người kia nói chuyện với nhau bằng những câu quái dị, có một số người trong đó đã mang sào trúc có móc kéo hai thuyền sát lại một chỗ .



Ta thấp giọng dặn dò :



"Mọi người bảo trì bình tĩnh, địch đông ta ít, không thể hành động nông nổi. "



Hắc y nam tử có tướng mạo anh tuấn đứng trong đám đông nhìn vào chúng ta, hắn ra hiệu bằng các động tác khác nhau, chỉ huy thủ hạ bắt đầu hành động .



Trong nháy mắt đã có hơn hai mươi tên hải tặc nhảy lên thuyền của chúng ta, mục đích của những người này là tài vật và nữ nhân, khi họ thấy sự xinh đẹp của Vân Na và Tuệ Kiều thì kêu lên những tiếng quái dị xông tới .



Ta cầm thật chặt trường đao, xem ra không thể tránh khỏi một trận huyết chiến rồi .



Hắc y nam tử kia cũng đi lên thuyền, lớn tiếng nói :



"Thuyền này sẽ nhanh chóng bị chìm, mau chóng đem tài vật và nữ nhân qua bên kia. "



Ánh mắt hắn và ta gặp nhau, trên mặt hắn hiện lên sự kinh ngạc .



Thần kinh của ta vô cùng căng thẳng, đánh mắt cho Vân Na, Vân Na lập tức hiểu ý, bắt giặc phải bắt vua, dùng người này để xoay chuyển hoàn cảnh của mình .



Hắc y nam tử dường như hiểu thấu tâm tư của chúng ta, cười lạnh nói :



"Nếu như ngươi không muốn người khác toi mạng, tốt nhất đừng nên hành động thiếu suy nghĩ. "



Hắn cũng không lui lại, mà lại tiến lên vài bước, cẩn thận quan sát ta hồi lâu mới nói :



"Ngươi có phải là Đại Khang Bình vương Long Dận Không. "



Trong lòng ta cả kinh, mình chưa từng gặp người này bao giờ, vậy mà hắn một câu nói toạc ra thân phận của mình? Ta thử tìm lại những ấn tượng trong đầu về người này, nhưng mà hoàn toàn trống rỗng . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Vậy Hắc y nam tử nói :



"Chiếc này thuyền sắp chìm rồi, các ngươi lên thuyền ta rồi hãy nói. "



Thái độ của hắn đối với chúng ta hòa hoãn đi rất nhiều .



Mang theo đầy bụng nghi ngờ, chúng ta sang thuyền lớn của bọn họ .



Mấy trăm tên hải tặc vây chúng ta lại, ánh mắt thèm thuồng nhìn vào Vân Na và Tuệ Kiều .
Nội trại được dựng trên một ngọn núi cao, có hơn mười tòa tiểu lâu bằng gỗ ở đó, Khâu Dật Trân dẫn chúng ta tới một tiểu lâu hai tầng, hiển nhiên là dùng để tiếp đón khách quý .



Khâu Dật Trần cười nói :



"Đêm đã khuya, hôm nay Bình vương điện hạ cứ nghỉ tạm tại đây, sáng mai chúng ta lại nói chuyện. "



Sau đó hắn hướng mấy tên thủ hạ, nói :



"Mấy vị này tất cả đều là quý khách của ta, nếu có người nào dám quấy nhiễu khách quý, chém không tha. "



Sau đó hắn mới xoay người rời đi .



Gia Cát Tiểu Liên nhẹ giọng nói :



"Kiến trúc trong trại này hoàn toàn giống cách bố trí trong Toàn cơ đồ của su phụ ta. .. "



Ta cười nói :



"Có thể Mặc tiên sinh trước kia đã từng thu nhận đệ tử, cái trại này là do người đó xây dựng. "



Gia Cát lắc đầu nói :



"Không có khả năng, sư phụ ta cũng chỉ mới vẽ ra Toàn cơ đồ trong khoảng mười năm trở lại đây, trong khi kiến trúc ở đây cũng đã có khoảng năm mươi năm rồi. "



Vân Na nói :



"Vậy thì chỉ còn một cách giải thích, người kiến tạo nơi này cũng xuất thân từ một nơi với Mặc tiên sinh. "



Ta gật đầu nói :



"Việc này giản đơn, ngày mai hỏi Khâu Dật Trần một chút liền biết. "



Khâu Dật Trần mặc dù đối với chúng ta không có ác ý, nhưng mà chúng ta cũng không dám phớt lờ .



Đêm đó ta và Vân Na, Cự Linh ba người không ngủ, phòng thủ ở bên trong tiểu lâu, rất sợ nửa đêm có biến .



May mà đêm nay cũng yên tĩnh, không có ai quấy rầy chúng ta cả .