Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 1365 : Dựa vào cái gì

Ngày đăng: 18:26 19/04/20


Cô ta càng nói ngữ khí càng tàn nhẫn, một khuôn mặt cũng theo đó mà càng thêm méo mó, cô ta ghen tỵ thâm sâu, cô ta cũng căm hận ghen ghét, làm sao cái gì cô ta cũng có thể cứng cỏi đau khổ hi vọng, dựa vào cái gì vẫn còn tới cướp đoạt toàn bộ của cô ta, cuối cùng Lâm Thanh cũng cướp đoạt.



Cô dựa vào cái gì, đúng vậy, cô dựa vào cái gì, dựa vào cái gì có được tất cả?



Lỗ tai của Tiểu Vũ Điểm ong ong vang, mặt cũng rất đau, chỉ là đối với đau đớn lúc này của cô, nhưng mà người khác đã có thể chịu.



Lông mi cô rũ xuống, khóe môi cũng là nếm đến một loại máu tươi.



Đúng vậy, cô mở hai mắt, thản nhiên như thế nhìn Sở Tương, “Cô nói tôi dựa vào cái gì, bởi vì kia vốn là cha tôi.”



Sở Tương đột nhiên giống như là điên, vươn tay dùng lực bóp lấy cổ Tiểu Vũ Điểm.



“Đúng vậy, đó là cha cô, đó là ông nội cô, các người có quan hệ huyết thống, như thế tôi tính là cái gì?



Nếu lúc trước không tốt với tôi, không coi tôi như con gái, các người nhận nuôi chúng tôi làm cái gì, để cho tôi bị người ta bắt nạt, để cho người khác cười nhạo tôi, để cho tôi xem cô một ngày một ngày lớn lên, mỗi một ngày cướp đi sự chú ý của mọi người, cướp đi toàn bộ hào quang của tôi.”



Âm thanh của cô ta điên lên rồi, tay cũng bóp càng chặt.



Tiểu Vũ Điểm cảm giác không khí ở trong phổi của mình bị chèn ép xuất ra, mỗi một lần đáng sợ hít thở không thông, cho tới bây giờ cô cũng chưa bao giờ gặp, cô sợ hãi, cô sợ chết, cô sợ cha khổ sở, sợ mẹ thương tâm...




Hai người không coi ai ra gì xe rách quần áo hai bên, giữ lấy thân thể đối phương, hai thân thể trắng bóng, ở trong này làm những động tác khó coi.



Tiểu Vũ Điểm nhắm mắt, cũng đưa mặt quay qua một bên, cô không khổ sở, chỉ là cô ghê tởm, mà bây giờ trong nháy mắt nổ lớn tâm động, cũng giống như là một chuyện cười, ở trong lòng cô đã chết đi rồi.



Âm thanh bên tai vẫn còn tiếp tục, cô không muốn nghe âm thanh ghê tởm như vậy, nhưng mà âm thanh này, thân thể trắng bóng vẫn quấn lấy nhau ở trước mặt cô liên tục sáng chói, không biết qua bao nhiêu lâu, cô dường như nghe không được, không biết bọn họ đủ, hay là cô quá mệt mỏi.



"Ào" một tiếng, một chậu nước lạnh hắt lên mặt cô.



Tiểu Vũ Điểm mở hai mắt ra, ánh mắt hơ hồ, là khuôn mắt Sở Tương kéo xuống, mà bây giờ vừa nhìn thấy khuôn mặt này, dường như mục đích cuối cùng của cô ta đã đạt được, là Sở Tương không mặc quần áo tới ghê tởm không chịu nổi.



“Sở đại tiểu thư, chúng ta phải uống thuốc, nhớ, phải ngoan một chút, nếu không thì người chịu khổ chính là cô.” Sở Tương cầm một cái ly đặt trước mặt Tiểu Vũ Điểm, tàn nhẫn cười lạnh, “Cô nói chính cô uống, hay là để cho tôi giúp cô, cô phải biết rằng, bộ dạng của cô rất được, nhưng mà tôi không phải đàn ông, đối với cô sinh ra cái gì tâm.”



Cô đưa cái ly đặt bên môi Tiểu Vũ Điểm, bây giờ Tiểu Vũ Điểm không có chút cự tuyệt, bởi vì hậu quả của cự tuyệt cô rất rõ ràng, những thứ nước uống này chảy vào không phải thực quản của cô mà là khí quản của cô.



Cô buông ánh mắt xuống, nhẹ nhàng hút cái mũi một cái, đem những thứ nước thuốc này một ngụm một ngụm uống vào đi xuống.



Cô nói với mình không có vấn đề gì, xem như là không có thận, cô còn có một cái mạng, còn có bác sĩ có thể cứu sống cô, nhưng mà cô không thể chết được, cha mẹ cô chỉ có cô là con gái, cô không đành lòng để cho cha kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cũng không đành lòng để mẹ mỗi ngày ôm ảnh chụp của cô khóc.