Tận Thế Song Sủng
Chương 129 : Bến tàu
Ngày đăng: 12:18 30/04/20
Edit: Hoa Hỷ Nhi
Beta: Sakura
Hồ Hạo Thiên lên xe, trông thấy đối phương kia vẫn còn trêu chọc đội trưởng đang ngây ngô, từ trong cửa sổ thò đầu ra cất giọng kêu lên: “Làm phiền nhóm các cậu đem xe tránh sang bên cạnh một chút, để cho chúng tôi đi qua trước.”
Tiểu Y gật đầu đáp ứng, chạy qua kéo đội trưởng nhà mình: “Đội trưởng, chúng ta cũng phải lên đường rồi, nếu không trời tối thì phiền toái đấy!”
Đội trưởng bắt được cổ áo của Tiểu Y: “Cậu biết cô gái kia?”
Mới vừa rồi hắn có trông thấy Tiểu Y nhét thẻ ra vào căn cứ cho bọn họ đấy!
Tiểu Y gật đầu: “Trước có gặp…:”
” Giới thiệu chúng ta làm quen một cái…” Đội trưởng kia nói.
Những người khác trong đoàn xe Tiểu Y đồng loạt nhìn trời, thật sự không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian thêm nữa, lại còn mất mặt xấu hổ như vậy.
Người đàn ông to lớn kia túm đội trưởng nhà mình lên rồi kéo hắn vào trong xe: “Đội trưởng, dù sao Tiểu Y cũng ở trong xe chúng ta, sau khi lên xe anh từ từ hỏi lại là được, không nhìn thấy tiên nữ người ta bị chắn đường không đi qua được sao, đừng để chút nữa người ta phải tức giận đấy!”
“Ah, ah, như vậy phải không, đúng đúng, cậu nói có đạo lý.” Đội trưởng ngồi vào trong xe,để lại ghế lái cho người lái xe, thuận tay lật mấy chiếc chắn xe ngăn ở giữa đường, đội trưởng nhìn kính chiếu hậu nói: “Nếu mọi người đã biết nhau, chúng ta cũng nên đi giúp bọn họ làm tốt nhiệm vụ, xem bộ dáng người bên trong đoàn xe bọn họ dường như dị năng cũng không tệ đấy, trong tận thế nhiều bạn cũng tốt hơn nhiều kẻ thù mà.”
Đối với việc đội trưởng nhà mình khôi phục lại trạng thái bình thường, Tiểu Y hài lòng một ít: “Bọn họ cũng không muốn chúng ta đi theo, anh trai kia cầm thẻ ra vào căn cứ em cho, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có lẽ sẽ đi căn cứ thành phố H đấy.”
Thành phố H coi như là một thành phố bờ biển, nếu như đi vòng đến đây rồi, vô luận đi căn cứ thành phố A hay là thành phố S, cũng đều phải đi vòng qua thành phố H đấy, cho nên Tiểu Y mới có hành động đưa thẻ căn cứ cho bọn họ.
Nghe lời của Bạch Thất, trong lòng mọi người dấy lên sóng to gió lớn, tim đập loạn không ngớt. Vốn cảm thấy dị năng trong tay đã rất lợi hại rồi, mọi người cũng đều rất thỏa mãn rồi, thì ra là dị năng còn có thể theo gió lên, lên như diều gặp gió chín vạn dặm?
Làm sao không kích động chứ! Nhưng kích động xong rồi vẫn phải chọn đường.
Hồ Hạo Thiên nhìn quét qua, quả quyết nói: “Chúng ta đi bên trái.”
Chỗ tàu biển chở khách chạy định kỳ hành khách đông đúc, Zombie cũng nhiều, đồ đạc lại không nhiều lắm, suy nghĩ cẩn thận một chút, mọi người chọn bên trái.
Phan Đại Vĩ gật đầu, để Phan Hiểu Huyên lấy xe tới: “Đường đi phía trước rộng rãi, có thể lái xe rồi, chúng ta trực tiếp ngồi xe đi.” Sau khi lên xe, lần này đổi người lái xe.
Đổi Phan Hiểu Huyên, Dương Lê, Hà vệ sĩ lái xe, những người có dị năng khác thì ngồi ở trong xe, qua cửa sổ xe hướng ra phía ngoài phóng dị năng.
Tuy nói nhà kho chiếm diện tích lớn, người ở ít, nhưng khẳng định cũng sẽ có nhân viên làm việc, những công việc này nhân viên nếu như lây nhiễm virus thì chính là Zombie, nếu đã ở chỗ này qua đêm, vẫn là giải quyết hết phiền toái nhìn thấy được bằng mắt thường thì tốt hơn.
Mọi người một bên đánh một bên hướng phía bên ngoài chọn lựa nơi có thể qua đêm. Chỉ chốc lát sau, Lưu Binh cầm kính viễn vọng chỉ ký túc xá hai tầng màu trắng trước mặt nói: “Chỗ đó, chỗ đó có thể qua đêm, đi bên trái, rẽ đi bên trái.”
Đợi xe đến nơi Lưu Binh chỉ định, mọi người nhìn một cái, cũng cảm thấy quả thật đây là một nơi qua đêm tốt. Nơi này là một cái ký túc xá nhà kho bến tàu lộ thiên.
Bọn họ cũng chuẩn bị ở mấy cái thùng đựng hàng đằng kia qua đêm rồi, giờ tìm được cái phòng này tự nhiên rất hài lòng đấy. Giường chiếu cái bàn cái gì bọn họ cũng không thiếu, chỉ cần phòng ở đủ kiến cố là tốt rồi.
Đường Nhược dùng tinh thần lực cảm nhận xuống,nói với mọi người: “Bên trong có bốn con Zombie.”
Mới có bốn con Zombie, Bạch Thất mở cửa, Điền Hải dùng một quả lôi cầu liền đập chết rồi.