Tận Thế Song Sủng

Chương 18 : Hằng ngày

Ngày đăng: 12:17 30/04/20


Hiện tại có lẽ phần lớn người đều đã thức tỉnh dị năng, nếu loài

người thức tỉnh dị năng rồi, Zombie cũng đã hình thành tinh hạch.



Chỉ cần có tinh hạch thì dị năng của anh có thể thăng cấp, uy lực

càng cường đại hơn, đối với an toàn của mình cũng càng có bảo đảm.



Sau khi Bạch Thất rửa mặt, phát hiện Đường Nhược vẫn chưa tỉnh. Vỗ vỗ nhẹ mặt của cô, lại phát hiện cô đang thầm thì gì đó.



Cẩn thận nghe ngóng cũng không thể nghe rõ nội dung gì, mơ hồ chỉ

nghe được, ‘ bà nội...... Con sống rất tốt...... ’ …. Bạch

Thất đút cho Đường Nhược ngụm nước, thấy cô còn ngủ say, cũng không

quấy nhiễu cô nữa.



Bên ngoài còn đang trời mưa, vả lại còn kèm theo sấm đánh, lại có xu hướng mưa càng lúc càng lớn.



Bạch Thất không nhớ rõ khí trời lúc mới bắt đầu tận thế,

nhưng anh còn nhớ sau khi mình lên bờ, trời cũng chưa từng mưa

thêm lần nào. Cho nên về sau nguồn nước trong tận thế càng ngày càng

quý.Người có dị năng hệ Thủy cũng vì vậy nước lên thì thuyền lên, ở

tận thế được các lão đại trong căn cứ rất coi trọng.



Mưa vẫn không ngừng, hôm nay Zombie bên ngoài rạp hát cũng nhiều hơn.



Ước chừng mới có một ngày mà Zombie bên ngoài nhiều gấp đôi, ngày

hôm qua bọn họ tới nơi này chỉ có vài con lẻ loi lắc lư ở đây.



Một tiếng sấm này cũng đánh thức Đường Nhược. Cô ngẩng đầu

nhìn Bạch Thất đứng ở bên cửa sổ nhìn xuống phía dưới lầu, che đầu lẩm

bẩm một tiếng, sau đó ngồi dậy: “Hôm qua ở trong không gian bận việc cả

đêm nhưng không thể ngủ được.”



Bạch Thất thấy cô tỉnh, xoay người, hỏi: “Trồng cây sao? Cũng không

cần làm xong một lần, từ từ cũng được.” Sau đó, anh giúp cô rời

giường, ffưa đến đồ rửa mặt đã chuẩn bị xong một bên, đẩy cô

vào gian phòng nhỏ bên cạnh, tự mình bày các loại bữa sáng đã

làm ngày hôm trước lên bàn.



Trong túi của Bạch Thất cũng có các loại mì phở đồ uống …, có

đieuef không thể giữ ấm mà thôi, nhưng mà nơi này có bếp lò, vừa rồi

anh dùng bếp lò nóng ngày hôm qua làm đồ ăn.


Hiện tại phần lớn Zombie còn chưa tiến hóa, biết trên lầu có thịt, có ăn, cũng không biết lên lầu như thế nào, chỉ gõ vách tường tầng dưới

cửa sổ. Đến khi cửa sổ đóng lại, một lát sau cũng sẽ tự mình rời đi, tiếp tục đi lang thang.



Bên ngoài còn đang mưa, hiện tại ra khỏi đây không an toàn, cho nên

hai người quyết định ở chỗ này thêm vài ngày, chờ lúc mưa đã tạnh lại ra ngoài, dù sao thức ăn của bọn họ cũng đã đủ rồi.



Luyện luyện dị năng, nấu nấu cơm, lại luyện luyện thân thể, thời gian qua cũng rất nhanh.



Cứ như vậy, hai người trải qua cuộc sống bốn ngày anh đánh Zombie, em nấu cơm hài hòa vô cùng.



Trong không gian của Đường Nhược cũng đã có nước suối đun

nóng, nhưng lúc trước hai người không có lấy bồn tắm lớn gì đó, cũng may nơi này có phòng thay đồ cùng phòng rửa tay, dùng nước nóng để tắm rửa vân vân thật sự cũng rất dễ dàng.



Lại là một ngày buổi sáng, sáng nay khi Bạch Thất tỉnh dậy, phát hiện mưa bên ngoài đã ngừng, lộ ra ánh mặt trời đã lâu không được

thấy.



Gần đây Đường Nhược đều dậy hơi trễ, hơn nữa đối với phương thức

ngủ mỗi ngày đều lăn vào người mình, Bạch Thất cũng đã thành thói

quen.



Từ từ dịch chuyển đầu cô đang tựa vào ngực mình, anh liền rón rén rời khỏi giường.



Bởi vì liên quan đến xuất hiện mặt trời, quả nhiên Zombie bên

ngoài ít hơn rất nhiều, đại khái là đã ẩn núp đến chỗ tối rồi.



Bất kể bên ngoài như thế nào, cuộc sống vẫn phải trôi qua như vậy,

Bạch Thất cũng không có vẻ mặt không thích ứng gì, xoa xoa mặt, tiến

hành công việc hàng ngày buổi sáng mấy ngày qua: sau khi rửa mặt

chuẩn bị bữa ăn sáng cho hai người.



Rửa mặt xong xuôi, đang muốn dùng bếp lò nấu sữa đậu nành thì đã nghe thấy âm thanh cửa lớn lầu dưới vỡ tan tành.



Thật ra thì chỗ bọn họ ở lầu hai quả thật cách cửa lớn có chút

xa, nếu không phải âm thanh quá lớn, cũng không đến mức kinh động đến Bạch Thất ở trong phòng.



Nhìn Đường Nhược còn nằm ở trên giường một, Bạch Thất bọc chăn vào

liền ôm cô vào trong phòng thay đồ nhỏ. Sau đó cẩn thận mang theo xẻng công binh trên cửa phòng, mở cửa phòng vòng qua phía sau sân

khấu, nhìn xuống lầu dưới.