Tận Thế Song Sủng
Chương 181 : Cái gì vậy?
Ngày đăng: 12:19 30/04/20
Edit: Hà My
Beta: Sakura
Bạch Thất đi theo ở đằng sau, tiến lên ôm Đường Nhược.
Anh nhìn thấy nhiều vàng thỏi như vậy thì trong mắt hiện lên một tia hứng thú: “Kho bạc của thành phố H thật giàu có.”
La Tự Cường cầm lấy một thỏi vàng, lật đáy lên nhìn: “Độ tinh khiết 99% đấy, đặt ở trong kho bạc ngân hàng có lẽ không phải giả a.”
“Khẳng định là thật.”
“Đáng tiếc trong đội không có dị năng giả hệ Kim, không thể kiểm tra xem vàng có khả năng là giả hay không.”
“Cảm giác vung tiền thật thoải mái!”
“Mọi người thấy nếu tôi tạo một cái bồn tắm lớn bằng vàng trong nhà thì thế nào?”
“Không được tốt lắm.”
“Tôi cảm thấy dùng chúng dát lên đại viện của chúng ta một tầng phấn vàng mới tốt.”
“Không sai ah, lại để người khác thù chúng ta giàu.”
Mười một người chậm rì rì nhìn, cảm giác vui sướng khi phát tài hoàn toàn bộc lộ ra, tươi cười sáng lạn, bay múa theo gió.
Xem hết, cũng thỏa mãn đắc ý rồi.
Thỏa mãn sau đó là bắt đầu thu dọn vàng thỏi.
Không gian của Đường Nhược giữ phần lớn, không gian của Phan Hiểu Huyên giữ phần nhỏ.
Dù sao cũng phải để lại chỗ cho không gian của Phan Hiểu Huyên, ngừa khi đến lúc muốn thu lấy đồ vật gì, trong bất cứ tình huống nào.
Cũng may hai cô gái này vừa giơ tay ra, khẽ sờ, có thể giống như máy hút bụi mang đồ vật bỏ vào trong không gian. Bằng không thì chỉ cần một người bê một thỏi 13 kg vàng muốn chuyển phải chuyển vài ngày.
Cách không gian Đường Nhược và Đường Hiểu Huyên thu đồ vật không khác nhau mấy.
Giống nhau đều là ánh sáng xanh lóe lên, đồ đạc đã không thấy tăm hơi.
Có điều ánh sáng màu xanh từ không gian của Đường Nhược rõ ràng hơn, hình như là hình dạng sau khi tấn cấp.
Nhưng mà căn cứ nghiên cứu kết luận không phải nói động vật ăn thịt đều không sống được sao?
Lâu như vậy, liền trâu biến dị heo biến dị đều chưa thấy qua.
Hai cái càng ngày càng gần, ánh mắt Đường Nhược lóe lên, nhắc nhở lần nữa: “Coi chừng!”
Chúng ngửi thấy mùi thịt thì rất hưng phấn, như sói thấy dê phát ra tiếng gào rú.
Hơn nữa sau khi chúng đến thì không biết có phải hay không là ảo giác của mọi người, zombie khác rõ ràng nhường đường cho chúng nó?
Hai con zombie này mặt xanh nanh vàng, bộ mặt vặn vẹo hơn những con trước rất nhiều.
“Cmn, cái này là vật gì!” Lưu Binh kêu lên một tiếng, trốn đến sau đội ngũ.
Đối diện với mấy cái đồ vật không rõ thực lực, cậu không thể thể hiện được rồi.
“Tốc độ zombie thế nào lại nhanh như vậy?” Hồ Hạo Thiên cũng khinh ngạc một tiếng. Nói xong, anh đưa tay ra cho chúng hai cục gạch.
“Phanh, phanh” Cục gạch đập qua, lại không tạo thành thương tổn gì với hai zombie kia.
La Tự Cường không tin, cùng lúc hướng về zombie ném hai cục gạch.
Như trước không có tổn thương gì.
Dây leo của Phan Đại Vĩ vung vẩy, dây leo vốn có thể quét ra một con zombie, khi tiếp xúc với hai zombie kia cùng lúc cắt đứt!
“Cái này cũng là zombie sao?”
“Chắc chúng thăng cấp rồi hả?”
Sở hữu đồng đội có dị năng cũng không dám lãnh đạm, vội vàng đem dị năng của mình phóng ra, ngăn cản hai zombie kia đến gần.
Hiện tại đã có zombie lợi hại như vậy rồi hả?
Trong căn cứ rất nhiều, dị năng giả nhân loại mới cấp 1 mà thôi, chỉ sợ rải rác không có mấy người thăng cấp, hiện tại zombie nội thành đều phát triển đến trình độ này.
Về sau, muốn sống thế nào?
Loại chuyện này nhất định phải báo cáo nhanh cho quốc gia biết mới được!