Tận Thế Song Sủng
Chương 189 : Một chữ “buồn” rất cao minh!
Ngày đăng: 12:19 30/04/20
Edit: Hà My
Beta” Sakura
Người nọ vốn định nói, biệt thự số 12 là các anh muốn ở thì ở, Đại tướng Tiền là người các anh muốn gặp có thể gặp sao.
Nhưng thấy thẻ căn cứ cùng với thẻ CMND mà Hồ Hạo Thiên đưa lên thì nuốt lời này xuống bụng.
Từng thẻ căn cứ đoàn đội đều có ghi tên đoàn đội đấy, lúc trước Bạch Thất đưa thẻ mời ở căn cứ thành phố H, nhân viên công tác có thể thoáng cái nhìn ra đây là thẻ mời của đoàn đội Độc Bộ, tự nhiên giải thích rõ chuyện này.
Hồ Hạo Thiên đưa đúng là thẻ đội Tùy Tiện và thẻ CMND của anh.
Chuyện tòa biệt thự số 12 đến 14 ở bên trong khu biệt thự bị vây thành một cái đại viện, là việc mọi người trong căn cứ đều biết, dần dần làm chuyện vui mà cười nhạo đấy.
Hơn nữa khi quân đội bắt đầu tập hợp ở chỗ này ngày thứ ba, đại viện này lập tức bị người Đại tướng Tiền gác rồi.
Thế trận lớn như vậy, Đại tướng Tiền chỉ kém cầm loa nói cho tất cả mọi người, viện này là của tôi rồi.
Vả lại, ngoại trừ Đại tướng Tiền, đối phương còn một người cha làm Bí thư.
Hậu trường thật sự là quá lớn.
Người bình thường nào dám đắc tội người như vậy.
Nhưng mà mọi người đội Tùy Tiện luôn gặp may thì bây giờ lại xui xẻo rồi
Đơn giản là, hiện tại người trực là người của nhà họ Chu đấy!
Sĩ quan kia cầm thẻ căn cứ của Hồ Hạo Thiên cẩn thận kiểm tra một chút, phát hiện cái thẻ này xác thực hàng thật giá thật.
Hắn là nhân viên trong quân, tiếp xúc nhiều hơn, cũng nhìn ra cỗ xe bọn hắn không giống người thường.
Vì vậy lộ ra dáng tươi cười nói: “Hóa ra là đội trưởng Hồ, đội trưởng Hồ, còn mời các anh xuống xe tiến vào căn cứ.”
Hắn vừa nói vừa muốn...
Nếu tại đây bắn mấy phát giải quyết bọn họ?
Có thể hay không xong hết mọi chuyện?
Nhưng mà khi hắn quay đầu nhìn nhìn camera giám sát.
Lại âm thầm thu hồi cái tâm tư này
Lưu Binh: “...”
Chẳng lẽ là chỉ số thông minh của mình có vấn đề sao?
Từng bước từng bước buộc mình đi WC là muốn làm gì!?
Phan Đại Vĩ cùng Bạch Thất vừa nói vừa đi, vài bước ngăn hai người trước mặt.
Hồ Hạo Thiên nắm bả vai Lưu Binh, một bộ muốn dìu cậu khỏi té ngã bộ dạng, đồng thời cúi đầu xuống nói nhanh chóng: “Đi, chạy nhanh ngăn lại binh sĩ dị năng tốc độ kia, không được liền trực tiếp đánh choáng luôn, chạy chậm thì nộp lên hai bao thuốc!”
Nói xong, anh lớn tiếng, kéo Lưu Binh đi qua: “Quan quân, ngại quá, đồng đội của tôi có ba gấp, dàn xếp một chút.” Nói xong cũng đưa lên hai bao thuốc.
Người nọ nhìn Lưu Binh nước mắt chảy ra, hơn nữa bước chân phù phiếm, cũng không có hoài nghi nhiều.
Vả lại, cho dù đối phương muốn đuổi theo hai cái binh sĩ kia cũng phải nhìn đối phương đuổi được không, mình phái người kia đi nói cho Chu tướng là dị năng giả tốc độ!
Nhưng mà người nọ là người cẩn thận, còn nghĩ đến gọi người đi theo Lưu Binh mới là bảo đảm nhất: “Tự nhiên không có vấn đề, Tiểu Dũng, mang vị này đi toilet.”
Người đàn ông gọi Tiểu Dũng chào một cái, vài bước tới nói: “Mời đi theo tôi.”
Hồ Hạo Thiên thấy thế, vịn Lưu Binh đi theo sau Tiểu Dũng nói: “Tiểu Lưu, cậu đau bụng thế nào chân đều phù phiếm rồi, vẫn là tôi vịn cậu đi... Đi toa-lét còn yếu đến mức cần vịn người.”
Lưu Binh đã bị nhéo vài cái rơi lệ đầy mặt: “...”
Thê thê thảm thảm nghĩ, chuyện lần này, chữ “buồn” cao minh!
Vì cái gì mình thức tỉnh dị năng tốc độ!
Đường Nhược quýnh:-( 囧xem Hồ Hạo Thiên diễn, thắp ngọn nến cho Lưu Binh.
Khổ cực, đồng chí!
Ở cửa ra vào không có vật gọi là toilet này.
Nhân viên cửa Tây đều là ba giờ đổi một ban, trong quân quy, trong lúc gác không được tự ý tạm rời cương vị công tác trông coi.
Hồ Hạo Thiên vịn Lưu Binh, nhìn người dẫn đường phía trước, nghĩ, có nên trực tiếp đánh cho bất tỉnh cái người gọi Tiểu Dũng này hay không.
Bằng không thì đi tiếp thì rất bất lợi.
“Dũng quan quân đúng không.” Hồ Hạo Thiên sử dụng tất cả vốn liếng, “Nơi này cách bên kia có còn xa lắm không?”