Tận Thế Song Sủng
Chương 253 : Rung động tuyệt diễm
Ngày đăng: 12:20 30/04/20
Edit: Hoa Hỷ Nhi
Beta: Sakura
Cố Úc Trạch lúc đó đang hút thuốc lá không khỏi há hốc miệng ra, ngay cả thuốc lá trong miệng rơi xuống từ lúc nào cũng không biết, trong con ngươi màu đen của hắn chỉ còn lại bóng dáng của Đường Nhược.
Trong đôi mắt trở thành ánh sáng rực rỡ.
Áo khoác màu cà phê kia bị gió thổi lên, khi ánh mặt trời chiếu xuống, hòa vào với ánh nắng màu vàng trên cao. Bóng dáng bên trên tường thành kia cùng ánh mặt trời như hòa vào một thể, ánh mặt trời chiếu nghiêng, cả người cô gái đó như hoa trong gương, như trăng trong nước, như hoa mùa xuân, như ánh trăng mùa thu…
Rung động tuyệt diễm!
Đây phải là một từ xinh đẹp thế nào.
” Chị Đường thật sự đẹp như thần tiên vậy, thật là lợi hại!”
Tiểu Y há hốc miệng, cũng nhìn đến ngẩn cả người, cậu thật sự không nghĩ rằng Đường Nhược lại có thể lợi hại như vậy, có thể “Bay thẳng” lên như thế ngay lúc này, đám người có dị năng kia hầu như đều không có khả năng đó!
” Rốt cuộc là cô ấy đã làm thế nào?” Người đàn ông cường tráng trong đoàn đội Độc Bộ hỏi những người khác.
Đã làm thế nào?
Có người ngẩn ngơ trả lời: “Mọi người đều nói là giẫm lên bóng nước!”
Đúng vậy, chẳng qua là giẫm lên bóng nước mà thôi.
Cũng là dị năng mà thôi, không có gì lớn cả.
Thế nhưng, đổi lại là hắn, đừng nói là giẫm lên bóng nước… Ha ha, dù có là bóng da, cũng giẫm không quá độ cao 2 mét.
Bên này, Đường Nhược không biết rằng bản lĩnh giẫm lên bóng nước của cô đã dẫn tới sóng to gió lớn, câu nói đầu tiên khi cô đi lên đương nhiên là thuyết phục binh sĩ bên cạnh: ” Sĩ quan, các anh không thể nổ súng xuống bên dưới được, nếu còn tiếp tục nổ súng, hỗn chiến phía dưới thật sự sẽ không còn cách nào cứu vãn được nữa, tình huống bây giờ đã rất xấu, điều trụ sở muốn không phải là xảy ra nội chiến, mà là quân đội cùng những người có dị năng đoàn kết chống lại sự tấn công của Zombie triều!”
Đội trưởng đội súng bắn tỉa thấy Đường Nhược nói như vậy, lại thấy những dân chúng của trụ sở ở bên dưới đang ngẩng đầu lên nhìn kia, đều là một vẻ mặt sùng bái.
Vừa mới bị khiếp sợ bởi hình ảnh vừa rồi, nên lúc nói chuyện cũng có chút không được lưu loát: ” Việc này, vị tiểu thư này… Nếu tình hình phía dưới không có hỗn chiến, đương nhiên chúng tôi sẽ không bắn, sứ mạng của chúng tôi là bảo vệ sự an toàn của trụ sở, duy trì trật tự trong trụ sở…”
Đoàn đội Độc Bộ: “…”
Nghĩ đến lần trước khi ở chung một chỗ trong biệt thự, Bạch Ngạn đánh nhau với Cố Úc Trạch, lại nghĩ nghĩ đến cái lão cáo già Hồ Hạo Thiên trong đoàn đội đó.
Đoàn đội Độc Bộ nghe thấy đội trưởng nhà mình nói câu này thì hoảng sợ, cả người… Không phải, là cả đoàn đội đều thấy không xong rồi!
Đội trưởng đây là muốn, muốn chết sớm sao
Nhất định ngàn vạn lần phải ngăn cản!
” Đội trưởng anh ngàn vạn lần phải giữ được sáng suốt.”
” Đội trưởng anh ngàn vạn lần phải giữ được tĩnh táo.”
” Đội trưởng, anh đến đây hít đất mấy cái đi, sau đó giữ tâm trạng thoải mái.”
” Đội trưởng, tương lai tốt đẹp như vậy, anh không thể u mê không chịu tỉnh ngộ.”
Cái tên Bạch Ngạn đó là kẻ cay độc bụng dạ đen tối, cay độc rất lợi hại, nếu như đội trưởng nhà mình lại có ý đồ nữa, hai lần phạm phải…
Biệt thự không có ở là chuyện nhỏ, chỉ sợ đoàn đội sẽ bị diệt!
Nghĩ thôi đã cảm thấy đây sẽ là một cảnh tượng khủng bố cỡ nào.
Cố Úc Trạch lại chằng thể tỉnh táo nổi.
Bây giờ trong đầu của hắn chỉ toàn là hình bóng của cô, trong đầu đều là giọng nói trong trẻo khi diễn thuyết của cô.
Nếu như người gặp cô sớm một chút là hắn, mà không phải là tên Bạch Ngạn đó thì cục diện bây giờ có phải sẽ không giống thế này không?
Mỗi người đàn ông nhìn thấy cô gái mình thích lại là hoa đã có chủ, đều hận rằng gặp nhau quá muộn, đều thể không tránh khỏi mà muốn hỏi một câu như vậy.
Nhưng mà, kết quả ư?