Tận Thế Song Sủng

Chương 281 : Còn đòi hỏi gì đây

Ngày đăng: 12:20 30/04/20


Edit: Hứa Minh Nguyệt           



Beta: Sakura



Cái này, nguyên nhân cũng là do thực lực bọn họ không tầm thường.



Bọn người Trương Lực một đường đi từ thành phố H đến tận căn cứ ở thành phố A, đối với khủng hoảng trước mắt rất nhiều người cũng không còn cảm giác sợ hãi nữa.



Cho dù khả năng giết Zombie không bằng một số dị năng giả cường đại nhưng ý thức bảo vệ mình cao hơn một số người rất nhiều.



Đoàn đội Thiên Nhai cũng như thế, cũng vượt qua chặng đường dài dòng buồn chán đầy Zombie, từ thành phố H đi tới thành phố A, thực lực đương nhiên không thể yếu, sau khi chiến dịch Zombie triều qua đi, đoàn đội này của bọn họ ở cửa Nam cũng là một đội không thể khinh thường được, vì thế, bọn họ cũng tuyển nhận thêm rất nhiều đoàn đội con.



Đương nhiên, việc tuyển nhận các đoàn đội chi nhánh này cũng là do Bạch Thất bày mưu cả đấy.



Chỉ có đem những nhóm dị năng giả này cột chung một chỗ với bọn họ thì mới có thể để cho anh tiến đến một chân trời cao hơn.



Lưu Binh mang đến cho bọn họ một ít thịt kho đóng gói, chân gà, mì tôm, còn có cả rượu đỏ, nói nhanh: “Đồ vật các anh vừa đem tới vẫn nên mang về từ từ ăn.”



“Oa! Đây là cái gì!”



“Nhiều đồ quá, còn có cả tôm lạnh nữa này!”



“Cái này hay, cái này hay.”



“Có thể mang tới hành tây và dầu cá không vậy, đã sáu tháng rồi tôi chưa có ăn qua!”



Người của hai đội xe vây tròn quanh xe, thi nhau nhét đồ vật mình mang đến lại vào trong ba lô.



Có tiện nghi mà không chiếm chính là đồ ngốc!



Giữ lại sau này ăn một mình!
“Ờ.” Phan Hiểu Huyên lúc này mới kịp phản ứng, kéo Đường Nhược và Dương Lê tới phòng để quần áo, “Đương nhiên là vì bữa tiệc vào tối nay.”



Đường Nhược đã hiểu ra: “Nguyên Khoản Khoản?”



Phan Hiểu Huyên gật đầu: “Đúng rồi!”



Đường Nhược chỉ chỉ phòng giữ quần áo: “Cho nên, tối nay phải ăn mặc trang điểm lộng lẫy thêm một chút?”



Phan Hiểu Huyên bị chẹn họng một chút, vỗ vỗ Đường Nhược: “Sau khi lấy tiểu Bạch rồi, bụng cậu cũng càng ngày càng đen tối đấy!”



“Được rồi.” Đường Nhược nói: “Cậu trực tiếp rõ ràng nói cho chúng tôi biết đi, kéo chúng tôi tới đây làm gì vậy?



Phan Hiểu Huyên rất nhanh nói: “Đương nhiên là muốn bàn về cách ăn mặc! Trong cuộc chiến phụ nữ, mặc kệ là lúc nào, vẫn phải dựa vào khuôn mặt! Nếu như để chút nữa ở trên bữa tiệc đêm gặp phải Nguyên Khoản Khoản, nếu người ta khảm đầy kim cương tới diễu võ dương oai, cô ta thắng về phần trang phục thì chúng ta ít nhất cũng không thể thua phần khí thế ah!”



Phan Hiểu Huyên nói như thể đó là điều đương nhiên vậy, cà lơ phất phơ, sau đó nhìn Đường Nhược mấp máy khóe miệng, lại hơi hơi nhếch lên, bộ dáng giống như đang rất kích động...



Cô cho rằng Đường Nhược không tin, muốn cười chính mình vẽ vời cho thêm chuyện, vì vậy đến gần hai bước nghiêm túc nói: “Mình đã nói với cậu, cậu cũng không chịu tin ah, người đời đều nói cái gì mà nội tâm tấm lòng đẹp mới là quan trọng, nhưng nếu như lần đầu tiên nhìn thấy cậu đã không thuận mắt, ai sẽ quan tâm mà đi tìm hiểu vẻ đẹp tâm hồn của cậu, cho nên việc xuất hiện trước mặt người khác như thế nào là rất quan trọng...”



Còn chưa nói xong, Đường Nhược đã bước lên hai bước rồi ôm lấy cô: “Hiểu Huyên, mình muốn bò lên giường của cậu.



Bạn bè là cái gì?



Bạn bè chính là người sẽ vì mình mà phân ưu giải nạn, vì mình mà bày mưu tính kế, vì mình mà hết lòng tương trợ, vĩnh viễn đứng bến cạnh người tri kỷ là mình!



Hiện tại chỉ là một cái nguy cơ khi gặp mặt thôi, Phan Hiểu Huyên lại là người đầu tiên đứng ra nghĩ cách cho cô.



Sao có thể không cảm động!



Có một người bạn như thế, mình còn muốn đòi hỏi gì đây?!