Tận Thế Song Sủng
Chương 289 : Chỉ là câu chuyện xưa
Ngày đăng: 12:21 30/04/20
Edit: Hứa Minh Nguyệt
Beta: Sakura
Có điều, ngày Vệ Lam trở về chính là trước sinh nhật mười tám tuổi của Tào Mẫn một ngày, cũng chính ngày hôm đó Lương Phú Sinh đến tìm Vệ Lam, tới chúc mừng anh trở về đồng thời tới tìm anh cầu giúp đỡ, giúp đỡ Lương Phú Sinh theo đuổi Tào Mẫn.
“Anh Vệ, anh biết không, thật ra từ lúc Tào Mẫn mười hai tuổi em đã thích cô ấy, nhưng mà em lại sợ cô ấy còn nhỏ, sợ sẽ hù dọa cô ấy, lại sợ cha em biết được em yêu sớm sẽ đánh chết em, vì vậy em mới kéo dài cho tới bây giờ... Anh không biết, trong trường học, những kẻ có ý với tiểu Mẫn đều bị em đánh hết... Hắc hắc hắc, vì cô ấy mà đắc tội những kẻ bất lực kia thì có là gì, bọn hắn có bản lĩnh thì tới tìm em tính sổ đi...”
Trong lòng Vệ Lam có ý muốn nói với cậu ta rằng mình cũng thích Tào Mẫn đấy, nhưng khi nhìn thấy cậu ta đắm chìm trong tưởng tượng về tương lai, lại đem những lời chuẩn bị nói ra nuốt vào.
Một người là anh em, một người là bạn gái?
Mà cũng không phải bạn gái... Ba năm rồi, Tào Mẫn cô ấy liệu có thể nhớ được thời điểm tiễn đưa kia, vừa gặp liền hôn?
Đời người là như vậy, luôn luôn không giống như mong muốn của mình.
Sinh nhật mừng Tào Mẫn mười tám tuổi, cha Tào ở trước mặt của mọi người tuyên bố: nhà họ Tào và nhà họ Lương muốn kết làm thông gia, cho Tào Mẫn và Lương Phú Sinh đính hôn...
Tin tức này giống như một đạo sấm sét giữa trời quang, đem ba người Tào Mẫn, Vệ Lam còn có Lương Phú Sinh đều oanh tạc một lần.
Cùng ngày, Tào Mẫn ở trong nhà vừa khóc vừa nháo cũng không có kết quả.
Gia đình chính trị, chuyện đã thông báo ra trước mặt nhiều người, làm sao có thể tùy tiện thay đổi!
Mà Vệ Lam, ngày hôm sau liền dứt khoát trở về bộ đội, cái bộ dáng chạy trối chết kia, giống như anh là một người yêu bị vứt bỏ.
Tào Mẫn kể đến đây, cuối cùng, lời nói lộ ra ý đắng chát: “Vệ Lam đi rồi, Phú Sinh mỗi ngày đều đến gặp tôi, rốt cục có một ngày, hình như anh ấy nhìn ra người tôi thích là Vệ Lam, vì vậy...” Cô xoa xoa khối thủy tinh kia, giống như là muốn sờ lên khuôn mặt của đối phương, “Vì vậy anh ấy thay tôi chuẩn bị tất cả các thủ tục, lấy cớ đem tôi đi nghỉ phép, đưa tôi đi du học ở Mỹ, tôi nhớ rất rõ, anh ấy đứng ở sân bay nói với tôi, anh ấy sẽ thay tôi giải quyết hết mọi chuyện, trước khi chưa giải quyết ổn thỏa, anh ấy không cho phép tôi trở về...”
Đường Nhược lẳng lặng nghe, cảm thấy cực kỳ thương tiếc.
Giọng nói của cô rất nhẹ, ban đêm yên lặng, âm thanh này giống như tiếng muỗi vo ve bên tai.
Trong lòng Đường Nhược khẽ run, quay đầu lại nhìn, cánh cửa của phòng thí nghiệm đã bị Tào Mẫn đóng lại.
Ngoài cửa, Bạch Thất sớm đã chờ ở cách đó không xa, anh tựa người trên ghế dài, đang hút thuốc lá, khói trắng từ trong miệng anh phả ra, lượn lờ lên xuống.
Từ khi trọng sinh đến bây giờ, sau khi gặp được Đường Nhược, anh đã không hút thuốc nữa.
Hiển nhiên, anh vì việc Đường Nhược đi vào phòng thí nghiệm, vẫn như cũ không yên tâm, nhưung lại không muốn ngăn cản cô kết bạn.
Nhìn thấy Đường Nhược đi ra, tảng đá lớn trong lòng anh rốt cuộc cũng thả xuống, ném điếu thuốc trong tay đi, nhanh bước tới, giữ chặt tay của cô xem xét, hỏi: “Khóc?”
Đường Nhược nắm lấy tay anh, ‘ừ’ một tiếng: “Chỉ là vừa nghe được một câu chuyện cảm động thôi.” Lại ngẩng đầu nhìn anh, “Anh không cần lo lắng như vậy.”
Bạch Thất kéo tay của cô, nói: “Không nên để cho câu chuyện của người khác tác động đến mình, dù sao vẫn là chuyện riêng của bọn họ.”
“Được.” Đường Nhược lên tiếng, “Có lẽ sau này cũng không còn được nghe nữa.”
Tiến sĩ Tào là một người rất thẳng thắn, cho dù thật sự nghi ngờ cô, lại vẫn thản nhiên nói cho cô biết, để cho cô lần sau không được đi vào phòng thí nghiệm của mình.
Dưới ánh trăng, bóng hai người kéo dài trên nền đất, một cơn gió thổi qua, mọi vật một mảnh im ắng.
Bên kia, Tào Mẫn trở về tầng hầm, một người từ trong cửa đẩy xe lăn đi tới.
“Anh quen biết Đường Nhược?” Tào Mẫn đã bình tĩnh trở lại, cô lần nữa đi qua, lấy miếng vải đen trùm lên bình thủy tinh.
Người đang ngồi trên xe lăn chính là kẻ mà Bạch Thất tìm tới tìm lui vẫn không tìm được- Phạm Vân Giang, cũng là người trước đây Đường Nhược theo đuổi.