Tận Thế Song Sủng

Chương 54 : Dị năng hệ Thủy

Ngày đăng: 12:17 30/04/20


Lúc hai người sắp xếp ổn thỏa đi ra, mọi người trong đội cũng khó khăn lắm mới rời giường, từng người đều đang rửa mặt.



Nhìn thấy hai người, đều thăm hỏi chuyện ngày hôm qua.



“Tiểu Đường, hôm qua không sao chứ?”



“Em gái Đường, nếu không hôm nay em cứ nghỉ ngơi thêm đi…”



“Những việc nặng này giao cho đám đàn ông bọn tôi là được rồi...”



Đường Nhược cười cười, nghiêng đầu nhìn Bạch Thất, thấy hắn cũng cười với mình, tâm trạng vô cùng vui sướng duỗi một tay về phía mọi người: “Về sau, tôi có thể cung cấp nguồn nước cho mọi người rồi.”



Sau đó chỉ thấy, trên tay của cô xuất hiện một cầu nước sáng lóng lánh.



Trở tay một cái, cầu nước lập tức tản ra bay về phía mọi người.



Cầu nước không lớn, tản ra diện tích rộng, sau khi bay tung tóe ra ngoài, trên mặt mọi người đều chỉ bị hất tới một chút xíu.



Cái cảm giác mát lạnh này trong nháy mắt từ trên mặt mọi người chui vào tận trong lòng.



“Tốt, cái này thật sự là quá tốt.”



“Đúng lúc đoàn xe chúng ta đang buồn rầu vì tài nguyên nước, không ngờ em gái Đường đã thức tỉnh.”



Nói Đường Nhược thức tỉnh hệ Thủy, mọi người cũng đều rất ngạc nhiên, bởi vì bọn họ đều là sau tận thế ba ngày đã thức tỉnh dị năng. Đường Nhược này xem như hơn một tháng sau tận thế mới thức tỉnh, nếu như, dị năng không phải thức tỉnh ở một thời điểm thống nhất, vậy, có phải chứng tỏ người thân trong nhà mình, cho dù hiện tại không sở hữu dị năng, về sau cũng sẽ có cơ hội thức tỉnh hay sao?



Đối với vấn đề này, Đường Nhược và Bạch Thất cũng thương lượng qua, bọn họ quyết định lấy dị năng hệ Thủy mà Đường Nhược vừa thức tỉnh để che dấu sức mạnh tinh thần của cô, nên thương thảo một chút về thuyết pháp thức tỉnh dị năng ‘Trễ’ như vậy.



Vì vậy Đường Nhược nói: “Tôi cũng không rõ, nhưng Bạch Ngạn nói trước đó tôi cũng có phát sốt ba ngày, chỉ là ba ngày sau, tôi không có cảm giác nào, tôi cho là tôi không sở hữu dị năng, hôm qua đột nhiên đầu đau như muốn nứt ra, hôn mê bất tỉnh, buổi sáng tỉnh lại thì tôi phát hiện có thể ngưng tụ được cầu nước.”



Vừa nói như vậy, mọi người đều tin tưởng, vốn cũng không có điểm nào để nghi ngờ, nếu người ta muốn vụng trộm xài cho bản thân, mọi người đều không có phần để chia sẻ đâu. Thế lại cảm thán Đường Nhược may mắn, cũng cảm thán đội xe của mình may mắn, thật sự là thiếu cái gì đến cái đó, đội xe này càng lúc càng đáng tin cậy.



Mọi người đều không có vấn đề, kế tiếp dĩ nhiên là chuyển nốt tấm năng lượng mặt trời còn lại của ngày hôm qua.
Khi đó, tận thế vừa bộc phát, người trong nhà xưởng hoảng loạn, rất nhiều xe cấp lãnh đạo còn sở hữu dị năng, tất nhiên là lập tức lái xe rời khỏi nơi này, còn lại mấy người bình thường như bọn họ tụ tập cùng một chỗ, dựa vào mấy người có dị năng chiếm lĩnh nhà ăn.



Thoạt đầu mọi người cũng đều bình an vô sự, về sau lại có mấy người có dị năng từ phòng ngủ ở tầng bên kia tới, dựa vào việc là nhân viên tạp vụ ở một nhà máy, bọn họ mở cửa lớn cho mấy người kia vào.



Về sau …



Vì vật phẩm, giết lẫn nhau.



Lại về sau, hết thảy đều phát sinh biến hóa, ở đây có bốn người, nhưng không phải là phương thức ở chung giữa bạn bè với nhau, mà đã biến thành phương thức ở chung giữa nô lệ và chủ nô.



Sở hữu dị năng chính là chủ, mà bọn họ đều là nô lệ.



Một mặt nhân tính âm u, tận thế mới một tháng, thế mà đã phát huy vô cùng triệt để, không lộ chút sơ hở ra bên ngoài.



Đoàn xe đi ra từ cổng chính nhà máy, cũng không cần đường vòng, trực tiếp thuận đường, quay ngược trở lại chạy về.



Đường Nhược ngồi trên xe, thắt chặt dây an toàn: “Có phải anh đã sớm biết người trong phòng ăn sẽ không đi theo chúng ta không?”



“Cũng chỉ là một loại suy đoán.”



Tận thế rồi, lòng người không còn đơn thuần, trong mắt những người kia, thật ra bọn họ không phải chúa cứu thế, có thể chính là trộm cướp.



Điền Hải cũng khó hiểu: “Nán lại bên kia có tác dụng gì đâu, đồ ăn sớm muộn cũng ăn hết.”



“Chị cũng không biết.” Đường Nhược thở dài một cái.



Bạch Thất nói: “Bọn họ cho rằng đi ra mạng sẽ càng ngắn.”



Đường Nhược và Điền Hải cũng á khẩu không trả lời được.



Mặc dù không thể nào hiểu được suy nghĩ của bọn họ, nhưng đó là lựa chọn của người ta, mình cũng không có cách nào chi phối được.