Tận Thế Song Sủng

Chương 55 : Hình ảnh đen tối

Ngày đăng: 12:17 30/04/20


Edit: Nếp 



Beta: Sakura



Ngày hôm qua zombie bị quét sạch trên đường, hôm nay lại tăng lên, giờ mọi người cảm thấy đám zombie này còn đáng yêu hơn kẹt xe. Đánh zombie đào tinh hạch đã thành thói quen.



Chỉ cần không phải là zombie triều thì mọi cái khác đều không có vấn đề.



Lần này chỉ dùng bốn tiếng đồng hồ, là đến biệt thự Hoàng Đình.



Hiện tại đã là ban đêm, không thể lại đi lắp đặt tấm năng lượng mặt trời lên nóc nhà, nhưng mà, trong xe có rất nhiều cells chưa được lắp ráp, có thể lắp đặt trong biệt thự.



Biệt thự của Hồ Hạo Thiên đã trở thành cứ điểm tạm thời. Mọi người dựa theo sơ đồ kết cấu của Lưu Binh, nối các cells trên bảng điện.



Đó là một việc cần kỹ thuật, tuy mọi người đều là nhân tài các giới, nhưng đối mặt với mấy việc cần kỹ thuật này vẫn không đụng đến, sắp xếp hồi lâu, cũng chỉ làm ba mươi mấy tấm cells, trong đó có hơn một nửa đều là Lưu Binh và Đường Nhược lắp ráp.



Bạch Thất chỉ muốn chửi thề với mấy cells này. Nhưng học vấn và tu dưỡng của anh vô cùng tốt, tận thế sống ba năm cũng không lấy đi tu dưỡng của anh, mặc dù sắc mặc không tốt, nhưng vẫn cẩn thận lắp ráp đồ.



Hồ Hạo Thiên không có đủ kiên nhẫn nữa, đá văng tấm cells, đứng lên: “Bà mẹ nó, đây không cho người ta sống mà, hơn một giờ mà vẫn chưa ra được một khối thành phẩm nào. Nhớ năm đó, vài phút đồng hồ của tôi đều không dưới mấy vạn, như vậy một giờ có thể đáng bao nhiêu tiền rồi.”



Mọi người cười rộ lên.



Mọi người mấy nay vì phiền muộn vùi đầu trong gian khổ, trái lại trên mặt giảm đi chút mệt mỏi.



Lưu Binh nói: “Không có cách nào, cái này vốn dĩ đều là do dây chuyền máy móc cỡ lớn làm, hiện tại lắp ráp thủ công nhất định rất phiền phức. Lắp tầm năm mươi mấy khối chắc là đủ rồi.” Nói xong, nhìn về phía Đường Nhược, “Chị Đường, tay nghề của chị không tồi nha.”



Mặt Đường Nhược đen lại.



Có thể bỏ chữ chị kia đi được không vậy!



Rõ ràng tôi nhỏ hơn anh mà, cho dù là kiếp trước cũng nhỏ hơn anh đấy!



Chỉ vì liên quan đến sức mạnh tinh thần, Đường Nhược có thể điều khiển một vài bộ phận linh kiện nhỏ, cho nên thực ra cái này đối với cô không phải là rất khó.



“Ừ, tôi thấy mình vẫn làm được cái này.”



Lưu Binh nói: “Bình ắc-quy bên kia qua ngày mai sẽ hết điện, chúng ta nên làm suốt đêm cho xong!”
Đối với kỹ năng cởi quần áo cho Đường Nhược này, Bạch Thất đã sớm luyện xong hơn nữa tùy thời có thể thăng cấp, bởi vậy, không tốn sức chút nào cởi sạch quần áo của cô.



Đường Nhược mơ mơ màng màng mở to mắt, nhìn thoáng qua anh.



Cái nhìn này, chỉ càng khiến cho người ta cảm thấy nét quyến rũ vô biên giữa hai hàng lông mày, đầu óc trong vô thức đã có chút rung động.



“Đường Nhược…”



Đường Nhược hé miệng: “Dạ?”



Bạch Thất không nói thêm gì nữa, trực tiếp cúi đầu ngậm lấy môi cô, sau đó dịu dàng quấn lấy đầu lưỡi của cô.



Mọi thứ cứ tự nhiên như vậy.



Vốn dĩ chính là, vị hôn thê của mình.



Đường Nhược không nhúc nhích, tùy ý để cho bờ môi trơn bóng nóng bỏng của Bạch Thất chậm rãi dán lên, đầu lưỡi chậm rãi lướt qua cạy mở hàm răng, đụng chạm liếm láp môi lưỡi của mình.



Hôn rồi hôn, anh đè ép cô vào thành bồn tắm gốm sứ lớn.



“Ầm!” Đầu đụng vào thành bồn tắm cứng rắn.



“AAA ——” Cuối cùng Đường Nhược cũng bừng tỉnh, đương nhiên, là do đau mà tỉnh đấy, “Anh muốn mưu sát à…?”



Bạch Thất: “...”



Cái nơi như bồn tắm lớn này quả nhiên vẫn quá cứng, không thích hợp để ‘làm việc’. Anh tự tay xoa xoa cái gáy của Đường Nhược, đến cùng cũng có chút ít đau lòng: “Vừa rồi nếu em sớm tự mình tắm rửa thì đã không xảy ra loại chuyện này rồi.”



Được tiện nghi còn khoe mẽ!



Nhìn thấy nửa người trên của mình đã bị cởi hết chỉ còn nội y, mặt Đường Nhược bắt đầu đen lại, đuổi người ra khỏi phòng tắm.



Tắm rửa xong cũng thật sự quá mệt mỏi, dính lấy giường nằm ngủ.



Bạch Thất tuy thầm nghĩ chiếm tiện nghi, đến cùng vẫn không đành lòng quấy rầy cô.