Tận Thế Song Sủng
Chương 57 : Cuối cùng đã có điện rồi
Ngày đăng: 12:17 30/04/20
Edit: Nếp
Beta: Sakura
Mọi người thấy ông Tần đi tới đi lui hồi lâu trên mặt đất, sau đó ông đưa ra kết luận đất đã bị ô nhiễm, không thể trồng trọt tiếp.
Hồ Hạo Thiên kinh hãi: “Vậy làm sao bây giờ? Ông Tần, ý của ông là, sau này chúng ta ăn một bữa sẽ ít đi một bữa, ăn hết thì không còn đồ ăn nữa sao?”
“Về sau không thể gieo trồng, vậy thực vật sinh tồn tự nhiên cần phải làm gì bây giờ?”
“Không có thực vật phủ xanh, trái đất khác gì sao Hỏa chứ?”
Mỗi người nói một kiểu, trong thoáng chốc, mong ước về cuộc sống tương lai tốt đẹp của buổi sáng hôm nay lập tức bị phát hiện này làm bay biến hết.
Như vậy, không có hệ thực vật sinh tồn trong tự nhiên, mình cũng chỉ là tham sống sợ chết, sống một ngày tính toán một ngày mà thôi.
Ông Tần chậm rãi đứng lên, nói: “Có thể tự mình gieo trồng trong nhà kính, tiến hành khử độc bùn đất, cũng có thể ở trong nhà ấm tiến hành gieo trồng không cần đất. Nhưng, chỉ bằng vào chúng ta, sợ là muốn làm cũng khá lâu.”
Đã có hi vọng, so với không có gì cũng tốt hơn. Ông Tần đã nói thế rồi, như vậy nhất định quốc gia cũng có thể giải quyết được.
Giải quyết xong chuyện thực vật, mọi người cùng vào nhà ngồi một chỗ thảo luận sắp xếp cho sau này.
Buổi chiều, lại là thời gian chuyển hàng.
Dây dưa đến bốn giờ ba mươi gần xế chiều mới sắp xếp mọi thứ ổn thỏa.
Đương nhiên, khi máy phát điện chuyển về, Lưu Binh không đi theo đoàn xe chuyển hàng, trực tiếp ở trong biệt thự lắp ráp cải tạo máy phát điện.
Nhóm đàn bà con gái ở bên cạnh đưa dụng cụ bưng nước cho cậu ta.
Một khắc đèn điện trong phòng được bật sáng lên, gần như tất cả mọi người đều lệ nóng tràn hốc mắt.
Nói lên kế hoạch ‘Tường vây’ này, tất cả mọi người không đánh bài nữa, tất cả đều tụm lại, bày mưu tính kế, thảo luận tình hình cụ thể của kế hoạch này.
Dù sao đánh bài cũng chỉ là giải trí, chính sự vẫn quan trọng hơn, hơn nữa mọi người trước đây cũng đều là tinh anh xã hội các ngành, không phải dân cờ bạc.
“Tôi cảm thấy dù sao ở đây cũng lớn, có thể vây thành hình tròn đấy, về sau có chuyện gì cũng có thể nhìn một phát là thấy hết, không sợ ai hay cái gì trốn trong góc.” La Tự Cường phân tích.
Mọi người tưởng tượng, ồn ào cảm thấy đề nghị này không tệ.
Vì vậy Dư Vạn Lý lấy giấy bút trên bàn phác thảo bản vẽ quy hoạch ban đầu ra, đối với phương diện kiến trúc, bọn họ đều không phải nhân tài chuyên nghiệp, tuy sản nghiệp của Hồ Hạo Thiên liên quan đến bất động sản, nhưng thật sự không hiểu rõ chuyện kiến tạo nền móng này.
Nhưng cũng may, chỉ là xây cái tường mà thôi, không cần kĩ năng quá tốt, lại càng không cần mĩ quan gì cả, chỉ cần dùng bền là được.
Trong phòng bếp, phụ nữ cũng rất náo nhiệt, nhưng phụ nữ đều có bản năng chói lọi của người mẹ đấy, chủ đề trò chuyện dĩ nhiên cũng không rời khỏi con cái nhà mình. Bọn họ lúc trước ngàn dặm xa xôi đến thành phố A cũng chính là vì tìm kiếm người thân của mình, bây giờ nói đến cái đề tài này cũng là cảm giác rất đau đớn, nhất là bây giờ bản thân dường như cũng không tệ lắm, mà người thân con cái của mình lại không rõ tung tích.
Đường Nhược cũng không biết phải an ủi những người khác như thế nào, đành phải mang suy đoán của Bạch Thất ra, nói: “Có lẽ quân đội sẽ tự mình tới đây với chúng ta.”
“Thật vậy ư?”
“Tiểu Đường, vì sao quân đội lại tự mình qua đây?”
Đường Nhược mang hết toàn bộ mọi chuyện Bạch Thất khi đó nói với cô ra, cái gì mà ở đây vốn dĩ chính là phòng ở của một vài nhân viên chính trị quan trọng, hệ thống nhà cửa cũng tốt, còn có nơi này là khu mới quy hoạch, phương tiện đều đủ, cái gì mà căn cứ bên kia không có nhiều gian phòng đến vậy, nếu muốn lựa chọn, nhất định sẽ ưu tiên tới nơi này.
Nhưng mà, cô cũng bảo nên suy nghĩ thoáng một chút, cái này chỉ là suy đoán, không nhất định trở thành sự thật.
Mấy chị dâu nghe xong, phân tích qua một chút đạo lý trong đó, cũng đều vô cùng vui vẻ, bất kể như thế nào, cô gái nhỏ người ta có lòng tốt như vậy, tốt bụng tự an ủi mình, còn cẩn thận phân tích nguyên do trong đó cho nhóm người mình, mặc kệ là thật là giả, cũng làm cho mình có cái hi vọng.
Mà, chỉ cần chi tiết này cũng có thể nhìn ra nhân phẩm cô gái nhỏ này quả thực không tồi.
Bữa tiệc này, khách và chủ đều vui mừng, trong lúc ăn cơm, mọi người cũng mời rượu đôi vợ chồng son. Đường Nhược bưng chén lên uống một chút, Bạch Thất cũng không ngăn cản.