Tang Thế Sinh Tồn
Chương 16 : Thi biến
Ngày đăng: 21:29 18/04/20
“Du? Trầm Phương? Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Phương Chí Hoành ở ngoài cửa chờ Lý Du đi vào an ủi Trầm Phương, nghe được bên trong thanh âm bất thường vội vàng mở cửa tiến vào.
Gã nhìn thấy nguyên bản hẳn là hôn mê bất tỉnh Lưu Lục biến thành cương thi bộ dáng, kéo thân xác thiếu một chân nhe răng trợn mắt tới gần Lý Du và Trầm Phương. Miệng phun ra chất dịch không ngừng từ cằm nhỏ xuống, nơi gã đi quá dính đầy chất nhờn. Mùi hôi làm người ta buồn nôn tràn ngập toàn bộ trong phòng.
“Mau! Hai người nhanh đi ra!” Phương Chí Hoành thấy tình cảnh như vậy vội vàng lôi kéo hai người, hấp tấp đóng cửa khóa trái, nhốt Lưu Lục bên trong.
Từng là Lưu Lục nay chính là vô ý thức khát máu cương thi, bổ nhào phía trên cửa gỗ gắn tấm kính trong suốt, há họng tru lên đụng chàng cánh cửa bị khóa. Cái đầu dữ tợn phía sau thủy tinh muốn cắn bọn Lý Du.
Nhát gan Lý Du sợ tới mức vội vàng quay đầu trốn đến trong lòng Phương Chí Hoành lạnh run.
“Không sao không sao đâu.” Phương Chí Hoành nhẹ giọng trấn an Lý Du, trầm giọng nói với Trầm Phương. “Tôi thấy nên kêu Dương Nhất Hàng lại nhìn xem, dù sao đây là anh em và đồng đội của anh ta…”
Khi Dương Nhất Hàng đang ăn lương khô, thấy Trầm Phương sắc mặt khó coi hướng mình đi tới. Gã buông trong tay thực vật, lòng đã có linh tính, vẻ mặt lo lắng nhìn cô.
“Làm sao vậy? Lưu Lục….?”
Trầm Phương lắc đầu, thở dài nói. “Anh ta xong rồi, vẫn là biến thành cương thi.”
“……”
“Không thể nào? Chẳng phải sau khi bị cắn liền cắt đứt chân? Sao có thể nhiễm bệnh?” Vương Dương nghe xong trong lòng chấn động, cảm nhận được bệnh độc này lây lan vô cùng nguy hiểm không thể ngăn cản.
“Khi anh ấy bị cắn chúng tôi liền làm phòng ngừa lây bệnh. Rõ ràng chỉ là cắn mắt cá chân, chúng tôi đã cắt luôn toàn bộ chân….Không thể tưởng được, vẫn là hết cách.” Trầm Phương nói xong, sắc mặt tái nhợt. Cô là người sắp làm bác sĩ, học tập nhiều năm như vậy vẫn không có biện pháp giải cứu sinh mệnh trước mặt. Đầu tiên là chị mình, hiện tại là Lưu Lục….
“Điều này không trách cô, là bệnh độc quá mạnh.” Thấy Trầm Phương vẻ mặt khó coi, Vương Dương gãi đầu nghĩ nửa ngày, rốt cuộc phun ra câu an ủi. Dù sao cậu không giỏi an ủi người khác.
“Ừm, cảm ơn.” Trầm Phương miễn cưỡng cười với Vương Dương, xoay người báo cho mọi người. “Qua chuyện này cho chúng ta biết phải cảnh giác. Bất kể ai bị cương thi cào vẫn là cắn trúng, phải nói mọi người trước vì có khả năng người kia nhiễm bệnh, biến thành cương thi.” Trầm Phương lo lắng an toàn sinh mệnh của tất cả, nghiêm túc hướng mọi người đưa ra cảnh báo.
“Cũng không phải không thích. Chỉ là mọi người đầu mặt chù ụ, ở bên trong chán quá, không bằng đi ra hít thở không khí.” Vương Dương nhún vai cười nói.
“Ừm, cẩn thận.” Nhấc tay xoa đầu Vương Dương.
“Ông nội, xoa riết rồi ghiền hả!” Vương Dương hất móng vuốt sờ đầu mình, đột nhiên để ý thấy phía trước xảy ra cái gì đó, lực chú ý phân tán nên không buông tay, nắm bàn tay lạnh lẽo của Tiếu Dịch, chỉ chuyên tâm nhìn phía trước.
Tiếu Dịch không nhắc nhở, rũ mi mắt nhìn chằm chằm Vương Dương chủ động nắm tay hắn. Xúc cảm cực nóng đối lập với hắn tay luôn lạnh như băng, là hoàn toàn bất đồng cảm giác. Khiến người ta tâm tình sung sướng, muốn càng thêm xâm nhập, muốn chiếm đoạt cảm xúc dấy lên trong lòng hắn. Không thể gấp gáp, phải kiên nhẫn chờ đợi, Tiếu Dịch áp lực mãnh thú trong lòng, ổn định hơi thở.
“Ê!” Vương Dương nhỏ giọng hô Tiếu Dịch, vẫn không chú ý đến bọn họ còn nắm tay, chỉ hướng đằng trước nói với Tiếu Dịch. “Dường như chỗ chúng ta trói người có động tĩnh.”
“A.” Tiếu Dịch không có hứng thú hỏi thăm Vương Dương chuyện bên ngoài.
“Chúng ta qua đó xem đi.” Thực tự nhiên buông tay Tiếu Dịch, Vương Dương rón ra rón rén đến phía trước.
Tiếu Dịch ánh mắt lóe ra, khắc chế trong lòng phụt ra lửa giận, theo sát Vương Dương đi tới một góc để thấy rõ tình huống.
Vương Dương nhìn kỹ đằng trước, thấy bọn người vốn bị đám Vương Dương trói thành bánh chưng, hiện tại chỉ còn lại một người miệng dán băng kéo, thân thể bị dây trừng trói chặt đang bị một thân hình nhỏ gầy túm đi.
Người đàn ông bị kéo lê trên mặt đất ma sát rách da, muốn kêu la bất đắc dĩ băng dán miệng, chỉ có thể phát ra “Ưm! Ừ! Ô!” Rên rỉ, trơ mắt nhìn chính mình bị kéo đi địa phương không biết, làm gã trong lòng thật sợ thật sợ. Lại dùng sức giãy dụa, vặn vẹo, nhưng dù vùng vẫy thế nào cũng giãy không ra, vô lực bị kéo đi càng xa.
“Ha ha, nhìn thú vị thật, không biết người kia kéo bọn chúng đi làm gì? Chúng ta đi theo nhìn xem?” Vương Dương đối với ba thằng khốn không hề đồng tình. Nếu không có Dương Nhất Hàng ở đó, Vương Dương chắc sẽ thay trời trừng phạt đem mấy tên khốn này xử lý. Hiện tại phát hiện có kẻ hứng thú với đám người này, Vương Dương tò mò muốn đi xem náo nhiệt.
Nhất là Vương Dương thị lực tốt nhìn thấy phía trước kéo một gã đàn ông thể trọng không nhẹ, lại là gầy yếu vị thành niên thiếu niên? Không chừng sẽ có chuyện thú vị gì đây…..