Tang Thế Tình Nhân

Chương 1113 : Con đối với ta cũng rất quan trọng

Ngày đăng: 03:27 19/04/20


"Tiên sinh!" Đường Cửu cười tự giễu, hít một hơi thuốc, nhẹ nhàng nhả ra sương khói, "Tôi tình nguyện chết cũng không muốn bị biến thành tang thi."



Đường Tư Hoàng vỗ vỗ vai hắn: "Hùng Thiên Hạo nói rất có lý, các cậu không nhất định sẽ biến thành tang thi, nói không chừng lại vừa khéo có hệ miễn dịch. Hai cậu đều đã theo ta nhiều năm như vậy, không đến phút cuối cùng, ta sẽ không tùy tiện vứt bỏ."



Đường Cửu ha ha cười, đùa giỡn nói: "Vậy hai người bọn tôi phải lãng phí chút lương thực của mọi người rồi."



Không một ai cười đáp lại, tất cả đều vì vận mệnh kế tiếp của bọn hắn mà lo lắng.



Đỗ Tấn trầm mặc hồi lâu, nói: "Tiên sinh, tôi có một việc muốn phiền đến ngài."



"Cứ nói."



Đỗ Tấn nhìn ra ngoài cửa sổ, lòng lo lắng thở dài một tiếng, hốc mắt đỏ lên: "Tôi có một đứa em gái ở B thị, tên là Đỗ Hủy. Nếu như con bé còn sống, xin tiên sinh hãy đi tìm nó, cũng thay tôi chiếu cố nó một chút."



"Được."



Mọi người lần nữa lại lâm vào trầm mặc.



Đỗ Tấn kéo vai Đường Cửu: "Đúng rồi, vẫn luôn không tìm được cơ hội xin lỗi cậu. Lúc trước khi tiên sinh muốn đuổi Đinh tiểu thư đi, tôi lẽ ra không nên lưu cô ta lại."



Đường Cửu không để ý tới mà lắc đầu, trong lòng đầy mờ mịt. Mấy lời này giờ còn ích gì chứ?



"Không có gì, dù sao lúc ấy tôi cũng không bị thương."




Trong giỏ có cam, táo và lê, mỗi người có thể được phân cho ít nhất hai trái. Tần Cường ở cùng Đường Võ, cũng không tốt khi nặng bên này nhẹ bên kia, Đường Miểu cho bọn hắn một người một trái quýt cùng một quả táo to.



Lý Túc cùng Hồng Thiên cảm giác mình chiếm quá nhiều tiện nghi rồi, từ chối ý tốt, chỉ lấy một trái táo.



Bữa tối này, Đường Cửu và Đỗ Tấn xem như một bữa cuối cùng, đều ăn không ít. Khẩu vị Đường Tư Hoàng cũng không tệ, ăn được hai chén cơm. Đường Miểu thả lỏng trong lòng thầm thở ra một hơi.



Sau khi ăn xong, Lý Túc cùng Hồng Thiên trở về ghế lô của mình. Đường Tư Hoàng lại để Đường Văn cùng Đường Võ hai người thay phiên tới phòng điều khiển. Về phần mấy ghế lô bên này, có Charles và Hắc Uy là đủ rồi, còn được việc hơn cả người. Ghế lô của Đường Cửu và Đỗ Tấn chỉ cần khóa cửa lại là sẽ không có việc gì, trước khi nghỉ ngơi, mọi người đều tụ lại ghế lô của bọn họ cùng trò chuyện một lúc.



Đường Hâm cùng Đường Miểu là hai tên thiếu gia nhàn nhã không có việc gì làm, cũng xếp hàng xung phong muốn nhận việc tới phòng điều khiển trực ban.



Đường Tư Hoàng nhìn hai người: "Phòng điều khiển bên kia chỉ cần hai người Đường Văn, Đường Võ là được rồi."



"Tại sao? Cho càng nhiều người thay phiên nhau canh không phải mọi người sẽ càng có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn sao?" Đường Miểu khó hiểu.



———————————————————



[1] Ghế lô: là loại phòng có các dãy ghế ngồi, như trong các rạp hát, còn trên xe lửa thì các khoang riêng, cao cấp có cả giường nằm



***********************************************