Tang Thế Tình Nhân
Chương 4254 : Nước cờ hay nhất
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
Sắc mặt Đường Tư Hoàng vẫn không đổi, nhấp một ngụm trà rồi nói: "Nói thử xem?"
Cố Lâm Thạc nói: "Mọi người đều biết, hiện tại động vật có thể có hai loại biến hóa, một là biến dị thành tang thi động vật, một loại khác là tiến hóa, trở thành động vật tiến hóa có được dị năng. Chúng có thể đều sẽ là kẻ thù của con người. Trong lúc đấu với tang thi, con người luôn ở thế yếu, nhưng nếu chúng ta có thể thuần hóa được động vật tiến hóa, con người có thể lật ngược thế cờ này. Căn cứ đang tận sức nghiên cứu mặt này. Dị năng của Hổ Vương khiến người ta thấy mà kinh hãi, càng làm mọi người thán phục là nó rõ ràng rất nghe lời tiểu thiếu gia nhà anh. Nếu như bắt đầu từ điểm này, có thể nghiên cứu sẽ có bước đột phá. Đến lúc đó, con người sẽ tiến một bước dài trên lịch sử."
"Ha ha.." Đường Tư Hoàng đặt chén trà xuống, cười đầy thâm trầm, "Tôi nên thấy may mắn vì cậu đã không "mượn" con tôi đi nghiên cứu luôn sao?"
Cố Lâm Thạc mặt không đổi sắc: "Đường tiên sinh thật biết nói đùa."
Đường Tư Hoàng nói: "Cố Lâm Thạc tiên sinh đã thẳng thắn như thế, vậy Đường mỗ cũng không cần nói vòng vo. Hổ Vương, không cho mượn."
Cố Lâm Phong nhíu mày nói: "Đường tiên sinh, tôi hy vọng anh nên cân nhắc kỹ càng. Đây là vì căn cứ, vì phúc của nhân loại."
Đường Miểu đè tay Đường Tư Hoàng, nhẹ giọng khẽ cười một tiếng, làm Cố Lâm Thạc cùng Cố Lâm Phong đồng thời nhìn sang.
Đường Miểu không nhanh không chậm nói: "Cố tiên sinh điều tra chuyện của Hổ Vương tường tận như vậy, hẳn cũng biết Hổ Vương là ân nhân cứu mạng của tôi, không chỉ tôi mà cả em trai anh. Anh thấy, tôi sẽ đưa ân nhân cứu mạng của mình lên bàn thí nghiêm sao? Người khác làm được chứ..." Cậu như có như không liếc qua Cố Lâm Phong, không chút để tâm đâm hắn ta một phát.
Cố Lâm Phong lúng túng dời mắt đi. Bất quá có Cố Lâm Thạc ở đây, còn chưa tới phiên hắn ta lên tiếng, muốn giải thích cũng không có cơ hội.
"Tôi thì không. Huống hồ, động vật tiến hóa trong căn cứ không chỉ có mỗi Hổ Vương. Dù có là động vật tiến hóa bên ngoài căn cứ, nhưng lấy thực lực của căn cứ, muốn bắt bao nhiêu mà chẳng được? Bên trên lại hết lần này đến lần khác "xem trọng" Hổ Vương, nguyên do trong đây thật làm người ta không cách nào hiểu được — "
Cố Lâm Thạc vừa định mở miệng, Đường Miểu đã tiếp tục: "Nếu Cố tiên sinh thấy việc Hổ Vương nghe lời tôi rất kỳ quái thì có phải còn có ý định muốn đưa toàn bộ chó của quân đoàn hoa quả tới viện nghiên cứu luôn không? Bởi vì chúng cũng rất nghe lời tôi. Tôi thật tâm đối đãi với chúng thì tất nhiên chúng cũng chân thành với tôi."
Cố Lâm Thạc nghĩ trong bụng, Đường Tư Hoàng cưng chiều Đường Miểu cũng không phải không có đạo lý, khéo ăn khéo nói thế mà.
"Cố tiên sinh đã đến trưng cầu ý kiến của chúng tôi, hiển nhiên cũng đã thừa nhận Hổ Vương thuộc sở hữu của chúng tôi, đã vậy, chúng tôi dĩ nhiên có thể đồng ý, cũng có thể từ chối." Đường Miểu cười đầy thiện ý.
Cố Lâm Thạc vừa há mồm, Đường Miểu lại nói tiếp: "Còn chuyện tạo phúc cho nhân loại, loại vinh quang này vẫn nên giao cho quân đội hoặc các đội sinh tồn khác đi thôi. Quân đoàn hoa quả chúng tôi tự mình hiểu mình, không dám tranh phong với mọi người."
"Đường thiếu gia quá khiêm tốn rồi." Cố Lâm Thạc học khôn, lập tức cướp lời: "Đã vậy thì Cố mỗ cũng không bắt buộc. Không dối gạt hai vị, căn cứ quả thật có ý để các đội sinh tồn bắt sống vài động vật tiến hóa về nghiên cứu, quân đoàn hoa quả gần đây không phải đang mở rộng thực lực sao? Nhiệm vụ lần này là cơ hội tốt, Đường tiên sinh và Đường thiếu gia nhất định sẽ không từ chối."
Đường Miểu và Đường Tư Hoàng lên xe, nhanh chóng chạy về phía cổng căn cứ. Hổ Vương chạy sát bên xe, thân hình tráng kiện mà dũng mãnh.
Ra khỏi căn cứ, Đường Miểu dừng xe ở sát ngoại thành. "Ngoại thành" này thật ra là khu dựng lều, phần lớn mọi người đều quen gọi là "ngoại thành".
Đường Tư Hoàng cùng Đường Miểu mới vừa dừng lại ở ven đường, người lanh lợi đều nhìn mặt mà nói, thấy bọn họ đang tìm kiếm gì đó liền vội vàng chạy tới.
"Tiên sinh đây có gì cần giúp đỡ sao, tôi có thể góp một phần giúp đỡ!"
Chỉ chốc lát sau, trước mặt hai người đã có 40, 50 người xúm lại, liều mạng tự đề cử mình, ví dụ như lực lớn, biết công phu, sửa xe này nọ. Nhưng thực tế, khi căn cứ thống nhất quản lý những người này thì đã làm bản đăng ký đơn giản cho bọn họ rồi lập tức điều tra, nhân tài sớm đã bị căn cứ tóm về, ở ngoài thành là những người hoặc là có năng lực kém, hoặc thời cơ chưa đến chưa gặp được Bá Lạc.
(Bá Lạc: người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài, "Bá Lạc" không những chỉ cá nhân mà còn có thể dùng để chỉ tập thể)
Đường Tư Hoàng thẳng thắn: "Chúng tôi muốn dẫn đội đi bắt sống mười loài động vật tiến hóa, đi hai ngày, bao ăn một ngày ba bữa, có xe và vũ khí. Cần tổng cộng 18 người, có hứng thú thì đi, ưu tiên người biết lái xe."
Khi Cố Lâm Thạc nhận được tin tức thì sắc mặt liền đại biến, đầy phẫn nộ đập mạnh lên bàn. Hay cho Đường Tư Hoàng anh, thì ra các người đánh chú ý này!!
Trương Vũ Cường gần như cùng lúc nhận được tin tức này, nhưng lại cười đầy bí hiểm, phất tay cho vệ binh lui ra.
Mà lúc này, Đường Tư Hoàng đã dẫn đi đội ngũ mới của mình chen lẫn trong đại đội ngũ, chạy về phía xa.
——————
Anh Hoàng chơi khôn vãi =))))
******************