Tào Tặc

Chương 1 : Kiếp sau đừng làm anh hùng

Ngày đăng: 00:01 22/04/20


- Dương tử! Muộn thế này rồi còn tới đây làm gì?



Tào Hữu Học cười nói, hỏi người thanh niên bên cạnh, thuận tay mở cửa xe rồi bước xuống. Hắn vươn vai một cái cho đỡ mỏi.



Tào Hữu Học hai mươi sáu tuổi là trinh sát hình sự của Cục cảnh sát.



Trong máy ngày trước, hắn vừa mới phá một vụ án liên quan tới ma túy, đồng thời thành công bắt cả đường dây của một trùm buôn thuốc phiện. Sau đó hắn nhận được khen thưởng. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn



Nói về vụ án đó cũng có chút ly kỳ.



Vốn nó chỉ là một vụ án tự sát rất bình thường, sau đó các trinh sát điều tra lần theo dấu vết để lại mà phát hiện ra rất nhiều các vụ án mưu sát. Trong thời gian truy lùng, trinh sát hình sự bị ám sát khiến cho Tào Hữu Học tức giận. Sau khi nhận vụ án vào tay, cho dù gặp phải lực cản rất mạnh nhưng hắn vẫn không chịu bỏ, thậm chí tới lúc cuối cùng còn bị cách chức tạm thời nhưng vẫn tiếp tục lần theo...



Chỉ có điều hắn không ngờ được chân tướng của sự việc lại là....



Một cái xí nghiệp nổi tiếng vốn được khen thưởng không ngờ lại thuộc về một trùm buôn ma túy lớn. Mà sau lưng của kẻ đó lại là một vụ án tham ô nhận hối lộ động trời.



Gần như một nửa hệ thống thị chính của thành phố X đều liên quan.



Có vô số cán bộ sa ngã thậm chí cả những quan chức tai to mặt lớn.



Từ trước tới nay, đây là vụ phá án về đường dây buôn bán ma túy và tham ô, hối lộ lớn nhất trong cả nước...



Toàn bộ quá trình phá án diễn ra trong suốt hai năm. Trong thời gian đó, Tào Hữu Học trải qua vô số những lần sống chết, chịu đựng không biết cơ man nào là đau khổ. Cho tới nay, vụ án được phá xong, Tào Hữu Học cảm thấy hết sức thoải mái. Đứng bên cạnh bờ sông, nhìn ánh trăng lấp lánh trên mặt nước, trong lòng hắn tràn ngập một lòng tự hào, đồng thời cũng có một sự ưu thương khó có thể nói hết.



Đột nhiên, trong lòng Tào Hữu Học có một thứ gì đó báo động.



Trong hai năm qua, trải qua vô số chuyện sống chết khiến cho hắn có một trực giác nhạy bén đối với nguy hiểm.



Hắn theo bản năng nhào sang bên cạnh, nhưng trong tích tắc đó phía sau đã vang lên một tiếng súng. Một viên đạn xuyên qua lưng, đẩy hắn ngã văng ra đất.



Mặc dù hắn đã có phản ứng nhưng chuyện xảy ra quá bất ngờ.



Tào Hữu Học ngã ra đất, tay ôm lấy ngực, máu tươi chảy qua kẽ tay hắn. Hắn ngẩng đầu, khó tin nhìn người thanh niên đang bước xuống từ chiếc xe cảnh sát. Trong tay của y cầm một khẩu súng đen ngòm, nơi đầu súng vẫn còn đang bốc khói.



- Dương tử! Ngươi...



Tào Hữu Học không thể tin được sự thật đang xảy ra. Chính chiến hữu thân thiết nhất của mình không ngờ lại bắn mình.



Dưới ánh trăng, nét mặt người thanh niên thản nhiên, lẳng lặng nhìn Tào Hữu Học.


Nghe thấy âm thanh ôn hòa của hai vợ chồng Tào Cấp, giấc mộng lúc trước như biến mất khiến cho hắn trở nên bình tĩnh.



Hắn nhắm mắt lại rồi nằm xuống.



Tận hưởng động tác Trương thị nhẹ nhàng đắp chăn cho hắn đầy ấm áp.



- Cha chúng nó! Bằng nhi từ sau khi tỉnh lại liên tục gặp ác mộng. Chuyện này không hay lắm.



- Ta biết... Bằng nhi từ nhỏ đã yếu ớt. Hôm đó hôn mê, hiện giờ lại liên tục gặp ác mộng làm ta lo nó gặp phải chuyện gì đó. Mẹ chúng nó! Nếu không thì hai ngày nữa, ta lên núi Trung Dương cầu hai vị tiên nhân. Ta nghe nói, tiên nhân trên núi Trung Dương rất linh thiêng. Lúc trước, đứa nhóc nhà lão Vương bị bệnh, sau khi uống nước của tiên nhân liền khỏi hẳn.



Tào Cấp và Trương thị nhỏ giọng nói chuyện với nhau.



Tào Hữu Học nhìn như đang ngủ nhưng lại nghe được loáng thoáng.



Sau khi hắn tỉnh lại, từng nghĩ muốn hỏi cho rõ. Nhưng cái thế giới hắn đang sống và niên đại hiện nay, cho dù Tào Cấp hay Trương thị cũng đều không thể nói rõ. Vì vậy mà Tào Hữu Học chỉ biết hiện giờ hắn đang ở trấn Trung Dương, dưới chân núi Trung Dương mà thôi.



Còn núi Trung Dương thì lại thuộc phạm vi của quận Nam Dương.



Quận Nam Dương?



Trong lịch sử của Hoa Hạ, rất nhiều triều đại đều có quận Nam Dương.



Ít nhất thì Tào Hữu Học có thể khẳng định thế giới của hắn đang sống vẫn là Hoa Hạ.



Nhưng cụ thể là ở triều đại nào thì hiện giờ hắn chưa dám khẳng định.



Tào Cấp và Trương thị nhỏ giọng nói chuyện với nhau.



Đầu tiên là chuyện tới gặp phù thủy núi Trung Dương, sau đó là việc vặt trong nhà...



Đột nhiên Tào Cấp nói:



- Lúc tối ta nghe Vương lão đầu bên đối diện nói, Lưu Kinh Châu và Trương tướng quân không đánh nhau nữa mà dường như liên minh với nhau.



Lưu Kinh Châu?



Tiểu Trưởng tướng quân?



Trong lòng Tào Hữu Học đột nhiên loáng thoáng có đáp án.