Tào Tặc

Chương 188 : Hà nhất trảm

Ngày đăng: 00:03 22/04/20


Trần Đăng cũng đã thấy Tào Bằng nhưng không để ý bắt chuyện. Tào Bằng nghe được Trần Quần nói, vội vàng khom người:



-Tào Bằng tuần hành Đông Lăng đình, phụng mệnh tới đây, xin bái kiến thái thú đại nhân.



Đó là một quy củ!



Trần Đăng là thượng quan, lại là chủ nhân, không thể mở miệng trước.Nhất định phải do hạ quan mở miệng trước rồi sau đó Trần Đăng mới có thể trả lời.



-Hữu Học, vào đi.



Trần Đăng vẫy tay ra dấu Tào Bằng đi vào, sau đó nói với Trần Quần:



-Không phải ta tìm Hữu Học, mà là Hưu Nhược chỉ đích danh muốn gặp Hữu Học.



-Hả?



Tào Bằng cùng Trần Quần ngẩn ra. Trần Quần nghi ngờ hỏi:



-Huynh trưởng, ngươi gặp Hữu Học có chuyện gì?



Người trung niên thu hồi nụ cười, trịnh trọng quan sát Tào Bằng một lúc, sau đó hơi nhíu lông mày lại, trầm giọng nói:



-Ngươi là Tào Bằng?



-Đúng vậy.



Tào Bằng có phần nghi hoặc. Hắn không nhận ra người đàn ông trung niên trước mặt, cũng không rõ người đàn ông này tới tìm hắn là có chuyện gì.



Cũng may là Trần Quần thông minh, thấy Tào Bằng ngẩn người thì liên tiếp hỏi:



-Hữu Học, ngươi đã từng gặp qua tam huynh.


-Lần này ta tới, lệnh tôn cũng nhờ ta mang đến cho ngươi một món đồ.



-Cha ta?



Tào Bằng thắc mắc không biết Tào Cấp nhờ Tuân Diễn mang đồ gì đến. Lúc này một gia tướng đi vào đại sảnh, trước ngực ôm một hộp gỗ hắc đào lớn, đi tới bên cạnh Tào Bằng.



Hắn nhận hộp gỗ nặng trịch, đoán chừng năm sáu mươi cân.



Tào Bằng nhíu mày nìn Tuân Diễn. Tuân Diễn lại tỏ vẻ kỳ lạ:



-Ngươi có thể tháo ra xem.



Tào Bằng gật đầu, đặt hộp gỗ dài xuống đất, đè chốt khóa, nghe rắc một tiếng thì nắp hộp lập tức bật ra. Hộp gỗ dài khoảng chín thước năm tấc, bên trong có lụa hồng lót một đôi đại đao. Đây đúng là đại đao, dài chừng tám thước năm tấc, chuôi đao làm bằng gỗ hắc đào, toát ra tử khí. Trên đao có phần che tay cỡ nắm đấm trẻ con bằng hắc đào.



Hai cây đại đao có kích thước khác nhau. Một cây đạo dài chừng lục xích, còn một cây khác chỉ năm xích năm thốn. Hơn nữa mũi của nó cũng nhỏ, rộng chừng một bàn tay.



Trên sống đao có khắc: thú dần tháng giêng cấp tạo ngô nhi cập quan. Ý là hai thanh đao này là Tào Cấp làm chúc mừng Tào Bằng nhận chức quan, hoàn thành ngày đầu tháng giêng.



Năm Tuất Dần là Kiến An năm thứ ba. Năm ngoái, Đặng Tắc từng nhắc Tào Bằng, chuẩn bị năm nay, cũng chính là Kiến An năm thứ ba, lễ trưởng thành của hắn. Nhất định chuyện này cũng thông báo cho Tào Cấp. Vì vậy Tào Cấp cố ý rèn ra một đôi trường đao xem như là quà cho sự trưởng thành của Tào Bằng.



Tào Bằng vung song đao.



Hắn phát hiện mặt kia của sống đao còn khắc: thú dần chính nguyệt cấp tạo hà nhất.



Hà Nhất chính là Hà Nhất công xưởng, đồng thời cũng là tên của song đao. Tào Bằng áng chừng trường đao nặng hai mươi tám cân, đoản đao khoảng chừng hai mươi cân, cộng lại khoảng bốn mươi tám cân. Nếu như vào thời điểm năm ngoái Tào Bằng rời Hứa Đô, chắc chắn không thể nào vung đại đao Hà Nhất. Nhưng trải qua rèn luyện, đặc biệt đánh một trận với Lữ Bố, Tào Bằng đã có đột phá.



Phân lượng đôi đại đao vừa thuận tay. Hắn đứng trong đại sảnh, nhẹ nhàng múa song đao, thấy đao lấp loáng, vân đao hết sức đặc biệt.



Tuân Diễn tuy rằng đứng cách một khoảng nhưng vẫn có thể cảm nhận được đại đao kia truyền ra một hàn khí ớn lạnh, nhưng cũng đồng thời ngầm khen ngợi.



Tào Bằng lại ngầm cảm động: tài nghệ chế đao của cha so với trước kia đã tiến bộ rất nhiều!