Tào Tặc
Chương 337 : Đi cùng Ngũ Tử Lương Tướng
Ngày đăng: 00:05 22/04/20
Nghe tên Trương Cáp, phản ứng trước tiên của Tào Bằng chính là: người mạnh!
Đương nhiên mạnh, một trong Ngũ Tử Lương Tướng (1) có tiếng tăm lừng lẫy, càng già càng cay, là một người mà ngay cả Gia Cát Lượng cũng xem trọng, sao lại có thể không mạnh? Bất kể là sách sử hay là diễn nghĩa, đây đều là đại tướng khó lường. Có thể Trương Cáp (2) võ nghệ không đứng hàng thứ nhất, nhưng làm một viên tướng thống lãnh ba quân, hắn ở cuối thời kì tam quốc rất có tiếng tăm, tuyệt đối không thể khinh thường.
1.Ngũ Tử Lương Tướng: trong tác phẩm Tam Quốc Chí của Trần Thọ, là 5 viên tướng tài tâm phúc của Tào Ngụy, không nằm trong nội tộc họ Tào và Hạ Hầu, gồm: Trương Liêu, Nhạc Tiến, Vu Cấm, Trương Cáp, Từ Hoảng. Đây là nhân vật được tác giả Trần Thọ của Tam Quốc chí xếp.
Ngũ tử lương tướng – Wikipedia tiếng Việt
2.Trương Cáp 张郃 (Zhang He) hay còn gọi là Trương Hợp (167 - 231) tự là Tuấn Nghệ (儁乂), là một võ tướng thời Hậu Hán, có công đóng góp rất lớn cho việc Tào Tháo lập nên nhà Ngụy.
Trương Cáp – Wikipedia tiếng Việt
Nếu sớm hơn mười năm, Tào Bằng nhất định sẽ thu nạp hắn vào dưới trướng.
Nhưng hiện tại, hắn nghĩ lại liền từ bỏ ngay ý định thu phục Trương Cáp.
Nguyên nhân?
Rất đơn giản, hiện tại Trương Cáp cũng không phải là người mà Tào Bằng có thể mời chào. Hắn ở trong quân của Viên Thiệu chiến đấu vô cùng hiển hách, ngay cả Tào Tháo cũng nghe đến tên của hắn. Không giống với Cam Ninh, Trương Cáp thân là Ninh quốc Trung Lang Tướng, mặc dù không thể nói là công thành danh toại, nhưng rất có tiếng tăm bên ngoài. Tào Bằng có thể đi mời chào một người tài giỏi đang lúc thất chí như Cam Ninh, nhưng cũng không có cách nào đụng chạm một nhân vật như Trương Cáp.
Cho nên, Tào Bằng ngay cả ý nguyện gặp mặt Trương Cáp cũng không có.
Hiện tại Trương Cáp là một bộ khúc, lại không thể mời chào, không duyên cớ bị hắn nhục nhã phải không?
Hắn cũng không phải là cái loại người sau khi bị người ta thoá mạ lại còn muốn tiến lên nhã nhặn mở trói cho người. Đối mặt với Trương Cáp, chi bằng trực tiếp đem hắn đưa đến nơi của Tào Tháo. Nếu hắn đầu hàng, ngày sau tự nhiên sẽ có cơ hội giao tiếp; nếu không chịu Tào Bằng cũng cứu không được hắn. Cái gọi là mắt không thấy tâm không phiền, đối với việc không có khả năng, cũng không phải là người có thể mời chào, Tào Bằng căn bản không muốn đi hao tổn tâm tư.
Nhưng trái lại còn Điền gia...
Mọi người ở Điền gia đều có tài đức sao?
Điền Phong nói thẳng phạm thượng, Điền Phương này kiêu căng không kiêng dè gì cả.
Làm cho người ta cảm thấy hắn cũng không phải là tù binh mà giống như là một kẻ bề trên.
Tào Bằng lại càng không muốn để ý tới hắn, sau khi mời hắn ra ngoài, lại đi nằm ở trên giường.
Ngày mai, sẽ đi Trung Mưu!
---------------------
Sáng sớm hôm sau, Tào Bằng còn chưa tỉnh ngủ đã nhận được mệnh lệnh: Tào Tháo ra lệnh hắn tức khắc vượt qua Hồng Câu đi tới Trung Mưu.
Thân thể Tào Bằng còn yếu ớt, lúc đứng lên có cảm giác như trời đất quay cuồng. Tuy nhiên nếu như quân lệnh truyền đến, Tào Bằng có ngã cũng không thể từ chối.
Chẳng qua hắn sẽ không cưỡi ngựa.
Không nói đến việc Chiếu Dạ Bạch cũng bị thương, cho dù là Chiếu Dạ Bạch không có bị thương, nếu như Tào Bằng cưỡi ngựa qua sông chắc giống như người đi trên mây? Nhưng rõ ràng không có khả năng đó xảy ra. Người đóng giữ Hồng Câu đã vì hắn chuẩn bị xe ngựa từ lâu. Sau khi qua sông, Tào Bằng trực tiếp lên xe, theo một đường lắc lư, hướng về phía Trung Mưu. Trương Cáp và Điền Phương thì ngồi trên lưng ngựa cùng theo sau Tào Bằng hướng về Trung Mưu.
Nhìn qua, Trương Cáp rất bình tĩnh.
Dọc đường Điền Phương rất muốn nói chuyện với hắn nhưng Trương Cáp lại không thèm nhìn.
Đến giữa trưa, đoàn người đến phố Tập Trạch.
Tào Bằng cảm giác toàn thân choáng váng, vì thế ra lệnh cho đoàn người dừng lại ở bên đường, nghỉ ngơi một chút sẽ lại khởi hành.
Hạ Hầu Lan nâng Tào Bằng từ trên xe xuống.
Tuy nhiên, thật ra hắn cũng không quên những lời nói của Điền Phương.
Cơm trưa qua đi, quân binh lại khởi hành. Trương Cáp vừa muốn lên ngựa, đã thấy Hàn Đức bước lại nói:
- Trương tướng quân, công tử nhà ta mời ngươi cùng ngồi xe mà đi.
Trương Cáp ngẩn ra, kinh ngạc khó hiểu.
Nhưng hắn cũng không thể cự tuyệt lời mời của Tào Bằng, theo Hàn Đức bước vào xe ngựa.
- Vị tướng quân này...
- Ta không phải tướng quân, ta chỉ là tùy tùng của công tử.
- Ha ha, vị huynh đệ này!
Trương Cáp tính tình trong nhu có cương, cũng không phải một người rất cương liệt. Trong lịch sử, hắn từng nhiều lần đảm nhiệm phó tướng, phụ tá cho bọn người Hạ Hầu Đôn, Hạ Hầu Uyên. Nếu hắn chỉ biết kiên cường, khẳng định không thể nào hợp tác với tâm phúc của Tào Tháo.
Cũng do tính tình hắn có thể "Nhu" như vậy cho nên hắn có thể thắng không kiêu, bại không nản, sau cùng trở thành một danh tướng.
- Lúc trước ta phát hiện ngựa của các ngươi dường như trang bị có chút kỳ quái.
Hàn Đức cười nói:
- Ngươi nói là yên ngựa và song đăng?
- Đúng vậy.
- Đó là công tử nhà ta sáng chế, tuy nhiên ngoại trừ thân quân của Tào Công được trang bị, chỉ có binh mã của công tử nhà ta mới có trang bị loại này.
- Tào công tử sao lại có y tưởng thần kỳ như vậy?
- Đó là chuyện đương nhiên, công tử nhà ta là kỳ tài ngút trời, loại chuyện này thì có đáng kể gì?
Lúc này Hàn Đức, đã trở thành một tay chó săn đúng nghĩa. Tuy rằng đối với Tào Bằng không hiểu biết nhiều lắm, nhưng sẽ không gây trở ngại hắn khoe khoang. Thân là một gã chó săn ưu tú, phải có chuẩn bị tâm lý chủ quang vinh người hầu quang vinh, chủ nhục nô tử. Nếu quyết ý muốn đi ôm chân của Tào Bằng, vậy thì ngại gì làm một ít chân chó? Phải biết rằng cũng không phải ai cũng ôm được chân của Tào Bằng!
Đi vào bên cạnh xe ngựa, màn xe được vén lên.
Tào Bằng cười nói:
- Trương tướng quân, có thể đồng ý ngồi cùng xe nói chuyện với ta không?
Trương Cáp vội vàng chắp tay:
- Công tử đã mời, sao Trương Cáp có thể chối từ?
Vì thế, hắn trèo lên xe ngựa, ngồi vào thùng xe.
Tuy nhiên hắn cũng rõ ràng, muốn bắt cóc con tin, khả năng rất nhỏ. Không nói đến việc Tào Bằng cũng là người có võ nghệ, chỉ riêng chuyện người đánh xe là Hạ Hầu Lan, ít nhất cũng là võ tướng vào bậc hạng nhất. Chỉ cần có điều chi khác thường, Hạ Hầu Lan tuyệt đối có thể ngăn lại hắn, đến lúc đó...
Trương Cáp tuy rằng không thích Điền Phương lải nhải, nhưng không thừa nhận cũng không được, hắn động tâm!
Nếu... Chỉ nói nếu, Tào Tháo thật là một có thể chủ công đáng đi theo, như vậy có thể có quan hệ với Tào Bằng cũng không phải là chuyện xấu.
Vừa lúc có thể mượn cơ hội này kéo gần quan hệ với Tào Bằng.