Tào Tặc
Chương 355 : Tào Xung bái sư
Ngày đăng: 00:05 22/04/20
Không ai biết ai đã lén truyền tin rằng Hoàn phu nhân muốn mời Tào Bằng làm thầy cho Tào Xung.
Tuy vậy, Lý Nho nói với Tào Bằng rằng, người truyền ra thông tin này, tám chín phần mười là chính Hoàn phu nhân. Tào Tháo có rất đông thê thiếp, ngoài Đinh phu nhân đã ân đoạn nghĩa tuyệt ra, hiện giờ trong phủ Tư Không có hơn mười người có danh phận. Trong đó, có con cháu thế gia, cũng có người xuất thân từ xướng gia (gia đình bình thường, không có của cải), cao thấp sang hèn đều đủ cả. Như Biện phu nhân, mẹ của Tào Phi chính là đi ra từ xướng gia quận Lang Nha.
Đôi bên khúc mắc, lục đục với nhau là không thể tránh khỏi.
Quan trọng nhất là, thời gian Biện phu nhân đi theo Tào Tháo lâu nhất, hơn nữa bà sinh được ba người con trai, có địa vị cao nhất.
Tào Phi, Tào Chương, Tào Thực đều do Biện phu nhân sinh ra. Trong đó Tào Phi đã bắt đầu đến tuổi tự lập, Tào Thực bái Tuân Duyệt làm thầy, nổi danh vì tài sáng tạo và nhanh nhẹn. Tào Tháo mặc dù sủng ái Tào Xung, nhưng ngay từ đầu Hoàn phu nhân đã ở thế yếu hơn. May là còn có một Hạ Hầu Uyên, khiến cho Hoàn phu nhân ít nhiều vẫn đứng ở thế không thể bại. Ngoài điều này ra, nàng không còn ưu thế nào đáng nói.
-Hoàn phu nhân là muốn mượn tên tuổi của ngài để lôi kéo nhân tài cho Ngũ công tử.
-Tên tuổi của ta?
Lý Nho cười nói:
-Công tử đừng khinh thường tên tuổi của mình. Đừng thấy người hiện giờ chỉ là một bạch thân. Nhưng cái tên Tào Bát Bách không phải là hư danh. Công trạng và sự tài tình của người đã được rất nhiều người thừa nhận. Nếu không lần này người quyết đấu với Phục Hoàn, danh sĩ thanh lưu sao có thể thờ ơ? Khi ấy nếu lũ ngốc Khổng Dung kia đứng ra nói một câu cho Phục Hoàn thì tình huống của người chắc chắn sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.
Phạt tù bốn tháng ư?
Thế là nhẹ, thậm chí có thể tịch thu tài sản cả nhà, giết kẻ phạm tội, ngay cả cha mẹ cũng bị liên lụy.
Tào Bằng nhảy dựng lên, người toát mồ hôi lạnh.
Nghĩ lại, hắn quả thật có chút may mắn.
Đám Khổng Dung khi đó rất trầm lặng, rõ ràng đã tạo ra lực tấn công mạnh mẽ với Hán Đế. Hán Đế kéo dài vụ án, chần chừ không chịu xử lý, thật ra cũng là chờ những danh sỹ thanh lưu đó đứng ra tạo dư luận, để hắn có thể nhẹ nhàng ra vẻ cao thượng, đứng ra giải quyết vấn đề.
Đâu ngờ, đám Khổng Dung lại giả câm điếc!
Rất nhiều sự sắp xếp tới cuối cùng lại không thể thực hiện suôn sẻ.
Tiếp tục trì hoãn chắc chắn không hề có lợi đối với Hán Đế, cuối cùng hắn đành phải nhượng bộ…
Nói thật, trước đây Tào Bằng không có cảm tình gì với đám Khổng Dung. Hắn luôn thấy đây là một lũ nói suông. Hắn kính trọng học thức của những người này nhưng không thích tính cách của bọn họ lắm. Tuy nhiên nghe Lý Nho phân tích, Tào Bằng lần đầu tiên nhận thức được tầm quan trọng của đám Khổng Dung! Ai, thứ mà những người như Khổng Dung này đại diện chẳng phải là hướng phát triển dư luận của hậu thế sao?
Thời đại này không có báo chí.
Cho nên hướng phát triển của dư luận hoàn toàn do các danh sĩ thanh lưu điều khiển.
Sau khi Tào Bằng nói chuyện với Lý Nho, hắn đã có cách nhìn nhận hoàn toàn mới đối với địa vị của Khổng Dung.
Trong lịch sử, những người này cũng vì đã đắc tội với Tào Tháo, cuối cùng bị y giết chết. Điều này cũng là điểm mấu chốt khiến Tào Tháo bị đả kích ở hậu thế.
Lý Nho cười nói:
-Nếu công tử có thể khống chế đám Khổng Dung, nhất định mã đáo thành công.
Khống chế sao?
Thật ra, cũng không phải không có khả năng.
Đám người này nếu ở hậu thế chính là những phần tử kích động.
Nhập môn khác với dạy chính thức, tức là dạy một vài thứ đơn giản nhất, biết chữ, viết chữ, có thể đọc hiểu một số điển tích.
Ở vùng nông thôn, rất nhiều thầy dạy vỡ lòng không hề có tiếng tăm gì, đôi khi đọc thô mấy trăm chữ đã có thể đứng lớp dạy học. Còn thực sự tiếp thu giáo dục là phải từ "Thi", "Luận khai thủy", thường ở giai đoạn này đã phải có thực tài thực học mới được.
Nếu tiến thêm một bước nữa là các loại sách "Thượng Thư", "Xuân Thu", "Chu Dịch", "Sử ký", ngưỡng bậc của tiên sinh giảng bài càng phải cao hơn.
Hoàn phu nhân không cần Tào Bằng phải dạy Tào Xung những thứ cao siêu ấy, nói đơn giản một chút thì nàng thật ra vẫn hy vọng tìm được một trợ thủ cho Tào Xung.
Tuy nhiên, sự việc diễn biến đến bước này, đã không còn nằm dưới tầm kiểm soát của Hoàn phu nhân.
Nàng cũng chỉ có thể ở một bên, lẳng lặng quan sát, chờ đợi tình thế phát triển.
Tào Bằng có thể làm thầy cho Tào Xung hay không, cuối cùng vẫn phải xem thái độ của Tào Tháo. Còn trước đó, Hoàn phu nhân cũng chỉ có thể án binh bất động.
Sau khi Khổng Dung uống rượu ở nhà bằng hữu, lúc trời tối đen mới trở về.
Hôm nay, y nói chuyện rất vui vẻ ở nhà bằng hữu, khiến tâm trạng Khổng Dung cực kỳ tốt. Nếu như bình thường, chưa đến giờ hợi, y đã lên giường đi ngủ. Thế nhưng hôm nay y khá hưng phấn, trở về nhà y cũng không ngủ được liền đi thẳng tới thư phòng, muốn tìm sách đọc giết thời gian.
Trên bàn được đặt một bọc vải.
Khổng Dung nghi hoặc cầm lên, trầm giọng hỏi:
-Thứ này là ai đưa tới?
-Lão gia đã quên ư? Đây là thứ mà vài ngày trước Tào Bát Bách phái người đưa tới, lúc ấy lão gia không để ý, chỉ bảo tiểu nhân đặt sang một bên.
-Tào Bát Bách? Tào Bằng?
Khổng Dung hơi sửng sốt, dường như có chút ấn tượng.
Vài ngày trước, Tào Bằng quả thật sai người mang tới bọc vải này cho y, nhưng lúc ấy Khổng Dung cũng không để ý, liền tiện tay đặt trên án thư.
Mấy ngày sau, y vứt chuyện này ra sau, gần như đã sắp quên mất.
Nếu không phải hôm nay uống nhiều rượu không ngủ được, chắc rằng y cũng không để ý tới. Tuy nhiên, Khổng Dung lại không nhớ ra, mình và Tào Bằng có giao tình gì. Ấn tượng của y về Tào Bằng rất tốt, một mặt là vì cuốn "Bát Bách Tự Văn" của Tào Bằng, mặt khác là hai cuốn "Lậu Thất Minh" và "Ái Liên Thuyết" trước đây. Điểm quan trọng hơn là Hồ Chiêu chính là thầy dạy Tào Bằng, có tài học danh tiếng cũng không hề thua kém Khổng Dung.
Chỉ là, trước kia Tào Bằng đại náo phủ Phụ Quốc tướng quân...
Khổng Dung đột nhiên nhớ ra, chuyện gây xôn xao gần đây nhất liên quan tới việc Tào Bằng làm thầy dạy cho Tào Xung.
Hay là, Tào Bằng muốn ta hỗ trợ?
Y cười nhạt một tiếng, tiện tay vứt bọc vải đó lên án thư.
Tuổi còn nhỏ cũng dám làm thầy của người ta? Đúng là không biết trời cao đất dày.
Khổng Dung không có một chút hứng thú nào về việc làm thầy dạy nhập môn này. Y giống như một giảng viên đại học, ngươi bảo y đi dạy trẻ con trong nhà trẻ, sao y có thể thích thú? Ngồi xuống, Khổng Dung nhắm mắt lại trầm ngâm một lát, rồi sau đó trợn mắt nhìn chằm chằm bọc vải trên án thư.
-Được rồi, để ta xem xem, rốt cuộc ngươi mang tới cái gì? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Ánh mắt Khổng Dung lấp lánh, không nén nổi tò mò liền mở bọc vải ra.