Tào Tặc
Chương 399 : Nhắc Tào Bằng, Tào Bằng đến
Ngày đăng: 00:05 22/04/20
Bọn tùy tùng của đám người phản bội, không một ai sống sót.
Khi Mã Luân ra tay thất bại, cũng là lúc tấn trò này đến hồi phải hạ màn. Tào Bằng ngồi xuống bên thi thể của Hổ Bạch, lẳng lặng nhìn vào gã nam tử đã không còn hơi thở đó, nhất thời cũng không cầm nổi lòng mà cảm khái muôn phần.
Không thể không thừa nhận, tấn trò ngày hôm nay thật ly kỳ, nhiều biến chuyển bất ngờ, đặc sắc vô cùng.
Sự lão luyện, điềm tĩnhcủa Đậu Lan đã để lại trong lòng Tào Bằng một ấn tượng vô cùng sâu sắc. Nhưng nếu nói ấn tượng sâu sắc nhất, thì không ai sánh bằng cái người tên Hổ Bạch đang nằm trong vũng máu này. Thậm chí Tào Bằng còn có thể khẳng định, tấn trò diễn ra ngày hôm này, từ đầu chí cuối đều là do một tay Hổ Bạch đạo diễn. Mã Siêu, ừ thì đúng là y có vượt trội hơn người thật, nhưng để có thể tính toán đến từng bước kế hoạch thích sát, từng bước từng bước đưa mọi người vào tròng như thế này, thì tuyệt đối không phải việc mà Mã Siêu có thể tự vạch ra. Nếu quả thật Mã Siêu có được bản lĩnh như vậy, thì cũng đâu đến nước sau này bị đánh cho tan cửa nát nhà, cuối cùng phải tìm đến nương tựa nơi cửa Lưu Bị, rồi buồn bực mà chết...
Ngay từ đầu, Mã Siêu đến Hồng Thủy Tập, trên danh nghĩa là hợp tác, nhưng trên thực tế đã chuẩn bị sẵn sàng một kế hoạch hoàn thiện để thâu tóm Hồng Trạch.
Nếu không phải do Đậu Lan sớm có sự phòng bị, dấu đi con cờ Tỏa Nga Khánh, thì nói không chừng đã bị Mã Siêu đánh cho không kịp trở tay rồi. Nhưng không ngờ Đậu Lan lại thâm trầm, điềm tĩnh như thế, không ngờ y lại làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra, vẫn tiếp tục triệu tập hội nghị đồng minh. Trong khi đó y lại ngấm ngầm cho Lý Kỳ đi tiếp viện thảo nguyên của Cảnh gia. Từ điểm này mà xét, thì Đậu Lan đúng là có phong độ của một vị đại tướng quân, trầm ổn lão luyện, quả không hổ danh là hậu nhân của đại tướng quân Đậu Hiến nổi danh một thời.
Hai bên lời qua tiếng lại, cuối cùng đao kiếm gặp nhau.
Trong khi đó chiêu tinh diệu nhất lại là chiêu của Hổ Bạch.
Có lẽ hắn cũng dự tính trước là có khả năng sẽ thất bại, nên ngay từ đầu đã để Mã Luân đứng về phía đối lập với mình, chiếm lấy sự tin tưởng của Đậu Lan.
Nhưng trên thực tế, mỗi lời nói của Mã Luân lại đều hướng về Mã gia.
Mã Luân nói, tổ tiên có di mệnh là mong muốn quy thuận triều đình. Vì thế cho nên Mã Siêu mới nói ra những lời “họ Mã là Hán thần, họ Tào là quốc tặc, quy thuận phò tá họ Mã, cũng tức là quy thuận phò tá triều đình” vừa hay cùng hô ứng với những lời mà Mã Luân đã nói.
Cũng may là Đậu Lan phản ứng nhanh nhạy, đối đáp lại là “quy thuận triều đình, chứ không quy thuận Hán thất”.
Hồng Trạch đã thoát ly khỏi Trung Nguyên gần một trăm năm, đối với Hán thất có bao nhiêu cảm tình? E rằng chính bản thân bọn họ cũng không nói rõ được.
Vì vậy, một câu nói của Đậu Lan đã vãn hồi được cục diện.
Hổ Bạch thấy tình hình không ổn, bèn ra chiêu đòn sát thủ cuối cùng.
Có lẽ, hắn cũng không muốn dùng đến chiêu cuối cùng này, nhưng vào lúc đó, hắn không còn có lựa chọn nào khác.
Vậy thì phải ám sát thôi!
Có thể nói, nếu không phải nhờ Tào Bằng ra tay kịp thời, thì Đậu Lan đã chết chắc. Một khi Đậu Lan chết, thì đám đại nhân các bộ lạc trung thành với minh ước Hồng Trạch kia sẽ như rắn mất đầu, không còn cách nào khác đành phải cúi đầu khuất phục trước Mã Siêu. Có thể nói, Hổ Bạch dường như đã liệu tính đến tất cả mọi tình huống có thể xảy ra, chỉ có điều hắn không ngờ tới, là còn có một biến số mang tên Tào Bằng ở đó. Bằng không, kẻ thắng ngày hôm nay sẽ là Mã Siêu.
Tào Bằng lật thi thể của Hổ Bạch lại, thấy hai con ngươi như cặp mắt của con cá chết vẫn đang mở trân trân.
Trong lịch sử, rốt cục là có sự tồn tại của nhân vật tên Hổ Bạch này hay không?
Đậu Hiến vừa trở về đến vùng đất được phong, thì chiếu lệnh của Hòa Đế cũng theo ngay đến, lệnh buộc ông ta tự sát...
Quan Quân Hầu là một chức phong có ý nghĩa rất đặc biệt vào thời Hán.
Thời Tây Hán, Hoắc Khứ Bệnh từng được phong tước hiệu Quan Quân Hầu, từ đó về sau, nếu không phải là người có công lao lớn thì không thể được sắc phong tước hiệu này.
Tuy nói rằng, tước hiệu Quan Quân Hầu này đã khiến cho Đậu Hiến mất mạng, nhưng cho đến lúc chết, Đậu Hiến vẫn lấy làm tự hào về tước vị Quan Quân Hầu mà mình được sắc phong.
Sắc mặt của Đậu Lan trở nên thoải mái hơn nhiều.
Đậu Hiến là tổ tiên của y, nhưng sau khi Đậu Hiến chết đi, ông lại trở thành nhân vật đại diện cho phe phản diện.
Sự tán thưởng của Tào Bằng giành cho Đậu Hiến khiến Đậu Lan cảm thấy rất dễ chịu, đồng thời có chút cảm giác tự hào, khe khẽ gật đầu tỏ ý biết ơn.
Tào Bằng nói:
- Tào mỗ vốn là người có tội nhưng được Tư Không ưu ái, hồi đầu năm được phái đi sứ đến Sóc Phương. Khi trở về, được hay Tư Không mệnh lệnh cho ta đốc trấn Hà Tây, phong làm Bắc trung lang tướng. Bằng mỗ bèn vội vàng đi nhậm chức, nhưng đối với tình hình Hà Tây hoàn toàn không nắm rõ, quen biết được với Lý Kỳ Giáo úy cũng là việc ngẫu nhiên. Lý Giáo úy tuy rằng trong lòng rất mong nhớ cố hương, nhưng vẫn luôn ghi nhớ minh ước Hồng Trạch. Ta cũng đã từng khuyên hắn giúp cho ta, nhưng Lý Giáo úy nói rằng nếu như Đậu tướng quân đồng ý, thì hắn sẽ đồng ý... Ta cũng là nhờ chỗ Lý Giáo úy mà biết được sự tình của Đậu tướng quân, cho nên mới sinh lòng hiếu kỳ mà theo Lý Đinh đến đây. Tướng quân đừng trách Lý Đinh, hắn cũng là do đánh cược với ta, thua dưới tay ta, nên mới bất đắc dĩ mà phải nghe theo lời ta.
Sắc mặt của Đậu Lan lập tức trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.
- Hiền điệt, quả đúng như vậy sao?
Lý Đinh cắn răng, đỏ mặt, khe khẽ gật đầu.
Gã mắng thầm trong bụng: “Chẳng phải đã nói là không nói đến chuyện này hay sao, sao lại làm ta bẽ mặt trước bao nhiêu người thế này?”
Tuy nhiên gã cũng hiểu, đây cũng là ý tốt của Tào Bằng. Cho nên chỉ trừng mắt nguýt Tào Bằng một cái, chứ cũng không phản bác lại.
Trong lòng Đậu Lan thoải mái hơn nhiều!
Y coi Lý gia là tâm phúc của mình, nếu như ông cháu Lý Kỳ mà quay lưng lại với y, thì đương nhiên trong lòng Đậu Lan sẽ không lấy gì làm thoải mái.
Lý gia không phản bội là y thấy thư thái nhiều rồi.
Dù sao, Đậu Lan cũng hiểu rõ con người Lý Kỳ, cũng biết trong lòng Lý Kỳ luôn mong nhớ cố hương, luôn mong muốn một lần nữa được ra sức cho triều đình.
- Vậy, hà cớ gì mà Tào trung lang lại ngăn ta diệt trừ Lương Nguyên Bích?
Sau khi đã bình tĩnh lại, Đậu Lan đột nhiên nhìn chằm chằm vào Tào Bằng, hỏi.