Tào Tặc
Chương 431 : Đại thắng bãi Phượng Minh
Ngày đăng: 00:06 22/04/20
Khương Hồ liên tiếp chiến thắng thực sự đã kích thích Mã Thiết.
Y không ngừng hạ lệnh, thúc giục tốc độ đại quân nhanh chóng tiến lên. Nhưng vì đủ mọi nguyên nhân, tốc độ hành quân vẫn chưa nhanh được.
Nếu đổi lại là Mã Siêu, gã chỉ cần mệnh lệnh một tiếng, tốc độ ba quân sẽ lập tức nhanh hơn.
Mã Thiết dù sao tuổi vẫn còn trẻ, thêm vào đó trước đây cũng chưa có chiến tích trên chiến trường. Mặc dù là có đám người Mã Thành giúp đỡ, nhưng quyền hành nắm giữ quân đội vẫn chưa đủ. Dù sao, quân sĩ họ nhìn thấy cái uy phong cái công lao của tướng là chính, Mã Siêu có thể dễ dàng nắm trong tay gia quân Mã gia, đó là do từng đợt từng đợt thắng lợi mà có. Còn Mã Thiết tuy có được sự quý trọng của Mã Đằng, nhưng ở trong quân sĩ uy phong vẫn chưa cao. Muốn nắm chắc trong tay thì cũng cần những chiến tích khiến người khác khâm phục.
Có lẽ, do Mã Đằng quá vội vàng không thể chờ được nên mới để Mã Thiết xuất chiến.
Cùng với danh vọng của Mã Siêu càng ngày càng cao, Mã Thiết nếu không thể lập lên chiến tích gì, thì mãi mãi cũng không thể vượt mặt Mã Siêu.
Mã Thiết trong lòng sốt ruột nhưng gã hiểu được, những việc này không thể gấp được.
Bao vất vả, quân Mã gia mới đến mục nguyên của Lý gia, lại nghe được tin Đường Đề thất bại thảm hại.
- Ngươi nói cái gì?
Ánh mắt Mã Thiết đỏ rực:
- Toàn quân Đường Đề đều bị diệt?
- Đúng vậy.
- Điều này sao có thể xảy ra, lúc trước chẳng phải y luôn tiến triển thuận lợi, liên tiếp đánh bại quân Hán, sao chỉ trong nháy mắt mà đã thua trận rồi?
-Điều này…
Thám báo vẻ mặt đau buồn, đem toàn bộ tin tức tìm hiểu được nói hết cho Mã Thiết.
Mã Thiết ngẩn người như khúc gỗ, ngồi phịch xuống trên sạp, mãi không nói ra được lời nào…
- Tại sao có thể như vậy?
Mã Thiết hứng trí xuất phát từ Võ Uy, những tưởng sẽ có thể lập được công lớn. Nào ngờ, lại bị tạt vào đầu một chậu nước lạnh, khiến gã lạnh tới thấu tâm can. Đường Đề thua…Nói cách khác, quân Hán bất cứ lúc nào cũng có khả năng xuất binh, tấn công Mã Thiết.
- Thành thúc, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Mã Thành khẽ thở dài một tiếng, thầm nhủ: Thọ Thành, chung quy cũng tại ngươi làm việc quá nóng vội!
Mã Thiết thực ra cũng là một người rất thông minh, lại có năng lực, bản thân võ nghệ cũng tốt
- Sau khi cháu tới bãi Phượng Minh, không được một chút kiêu ngạo ngang ngược, hãy nhún nhường, hỏi thăm những cực nhọc của ủy lạo quân Hán. Chủ tướng bãi Phượng Minh là huynh trưởng kết nghĩa với Tào tướng quân, hai người có giao tình thân thiết. Nếu có khả năng, cháu hãy ở lại bên đó, trợ thủ cho Đặng giáo úy. Trước hết cháu không được nói gì, nếutriều đình muốn tiếp nhận Hồng Trạch, hãy đi trộm tiên cơ đã.
- Nhưng đi tìm Tào tướng quân không phải tốt hơn sao?
Lý Kỳ không khỏi mỉm cười.
- Chúng ta và Tào tướng quân dù có chút giao tình, nhưng cũng không đủ để Tào tướng quân coi trọng.
Hắn hiện giờ vừa mới tiếp nhận tám nghìn hộ dân, sao có để tĩnh tâm nghe cháu hàn huyên…Trước khác, bây giờ khác! Lúc trước khi chúng ta tới đại doanh Hồng Thủy, Tào tướng quân chưa đủ lông cánh, cònhiện tại, đại thế hắn đã thành, bay đi là lựa chọn tốt nhất. Ngược lại bãi Phượng Minh lại vừa trải qua trận đại thắng, cũng rất cần có trợ thủ giúp sức. Cháu bây giờ qua đó, có thể sẽ được coi trọng một chút…Mà Đặng giáo úy là huynh trưởng của Tào tướng quân, giúp y chẳng phải cũng là giúp Tào tướng quân sao?
Hơn nữa, cháu tới đại doanh Hồng Trạch, tất yếu phải đi qua Hồng Trạch, kinh động tới người khác.
Chi bằng đi tìm Đặng giáo úy ngay gần đây, chỉ cần y tiếp nhận ngươi, cũng chẳng khác gì Tào Bằng đã tiếp nhận ngươi!
Trước khác, bây giờ khác!
Lời ấy quả thực không sai.
Nhớ ngày đó, khi Tào Bằng lần đầu tiếp xúc với Lý gia, Lý gia chiếm thế thượng phong.
Trong nháy mắt, cũng chỉ có hai ba tháng, tình hình đã thay đổi ngược lại…Lý Đinh từ đầu là Tam thiếu gia Hồng Trạch, giờ lại thành kẻ địa vị yếu kém. Sớm biết như vậy, chẳng bằng ngay từ đầu tìm tới Tào Bằng mà nương tựa.
Nhìn bộ dạng uất ức của Lý Đinh, Lý Kỳ mỉm cười.
Cái gọi là sơn ngoại hữu sơn, thiên ngoại hữu thiên (ngoài núi này có núi khác, sau trời này có trời khác, ý chỉ: người này giỏi còn có người khác giỏi hơn)
Lý Đinh sau khi trải qua sự việc lần này, tính tình kiêu căng trên người có lẽ cũng bị mất đi phân nửa.
Hồng Trạch, chung quy rất nhỏ!
Hà Tây cũng chật hẹp nhỏ bé!
So sánh với những tuấn kiệt trung nguyên như Tào Bằng, đứa cháu này của ông chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.
Hiện tại, đã tới lúc để nó tới Hà Tây…
Lý Kỳ hít sâu một tiếng, ánh mắt hướng về phía Hồng Thủy Tập ở nơi xa.
Chắc hẳn giờ khắc này, toàn bộ Hồng Trạch đều sợ hãi, đều bất an.