Tào Tặc

Chương 433 : Là thời điểm kết thúc rồi!

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Tháng mười năm Kiến An thứ tám, Khương Hồ xâm phạm biên giới.



Đặng Phàm Bàng Thống cùng thiết kế bãi Phượng Minh, tiêu diệt toàn bộ ba vạn đại quân Khương Hồ, chém giết hai hào thũng là Nga Già Tắc và Chủ Thiêu Qua,bắt hào thũng Nhã Đan làm tù binh. Sau khi Khương Vương Đường Đề trở về Hưu Chư trạch, liền bị bệnh, từ đó về sau Khương Hồ liền lâm vào phân liệt.



Quân Mã gia ở phía tây Hồng Trạch, liên tục rút lui về phía sau, đạt đến cự ly năm trăm dặm.



Mã Thiết tiến thoái lưỡng nan, lâm vào hoàn cảnh khó xử.



Cuối tháng mười, Lương Châu tuyết rơi nhiều!



Đây là trận tuyết mùa đông đầu tiên trong tám năm của Kiến An, sức tuyết rất lớn.



Cuồng phong gào thét, cuốn bông tuyết tung bay, khắp nơi đầy trời bị các màn che đều bị tuyết bao phủ, cảnh tượng một mảng trời mênh mông trắng phau phau.



Đậu Lan ngồi ngay ngắn trong sảnh đường, ánh mắt có chút ngây dại nhìn chằm chằm ra phía bông tuyết bên ngoài bay phất phơ, không nói thật lâu. Phòng khách to như vậy, lúc này lại lạnh tanh. Ngoại trừ Đậu Hổ cùng mấy tên tâm phúc ra, không có ai khác nữa.



Hít một hơi khí thật sâu, Đậu Lan nhẹ giọng nói:



- Các vị đại nhân, đã về hết rồi chứ?



- Vâng!



- Chư quân có tính toán gì không?



Vài tên đại nhân bộ lạc nhìn nhau, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.



Hơn nửa ngày, chỉ nhìn thấy Thu Nô đứng dậy, chắp tay nói:



- Lão Đậu, không phải ta muốn đi, mà cơn tuyết lớn này lại tới, trong bộ lạc ta tất nhiên sẽ xuất hiện nhiều loại vấn đề. Nay Khương Hồ đã bại, Mã Đằng hàn binh trăm dặm, Hồng Trạch đã mất đi trở ngại, cho nên ta nghĩ, hay là sớm trở về là tốt. Nghe nói có không ít người đã di chuyển về phía huyện Hồng Thủy. Nếu như ta lại không trở về, chỉ sợ rất khó mà tiếp nhận đám bộ lạc đó, thì sẽ chia năm xẻ bảy, còn hãy tha thứ.



Mấy người khác, cũng ầm ầm gật đầu.



Đậu Lan nhăn mày khổ sở, trong lòng cũng có chút mơ màng.



Ông nhìn ra được, theo đại thắng bãi Phượng Minh, di dân Trung Nguyên đều đi đến Hà Tây, thế cục này đã có chút khống chế không được rồi.



Tim tan, đội ngũ không tốt rồi!



Đại nhân các bộ lạc, đều mang tư tâm.



Mấy ngày này ầm ầm rời khỏi, nói là trở về bộ lạc, nhưng trên thực tế, khẳng định là muốn liên hệ bằng được với đại doanh Hồng Thủy càng sớm càng tốt.



Chẳng lẽ nói, Hồng Trạch này quy thuộc Hán, đã không thể vãn hồi?



Đậu Lan đối với việc quy về Hán, cũng không có mâu thuẫn quá lớn.



Nhưng ông vẫn còn hy vọng, có thể giữ lại quyền lực quy thuận Hán của chính mình, mà không phải là hai tay trống không, trở thành người dựa trong tay người khác.



Khi mưu tổ tiên Đậu Hiến ông vô cùng lợi hại!




Cảnh Quân không ngờ nói với Đậu Lan, trên mặt lộ ra vẻ quật cường



- Cháu ở lại, nếu như Tào gia dám dụng binh, cháu nguyện mã đạp hán cách, lấy thủ cấp của tiểu tử Tào gia.



- Huynh đệ tốt, quả nhiên là huynh đệ tốt của ta.



Đậu Hổ hưng phấn không thôi, liên thanh la lên.



Năm đó Hồng Trạch tam thiếu, hiện giờ chỉ còn hắn và Cảnh Quân.



Lý Đinh đi bãi Phượng Minh, không trở về nữa, Đậu Hổ hiểu được, Lý Đinh rất có thể sẽ không quay về nữa…



Trong lòng, vẫn còn có một chút hận.



Nếu không có Tào Bằng, đám bằng hữu này của hắn sao lại có mỗi người một ngả được?



Nhưng Đậu Lan lại chỉ cười rồi cười



- Tiểu Quân này có tâm ý, cũng thấy thỏa mãn. Ngươi muốn ở lại, thì ở lại thôi. Ngày khác nếu như muốn trở về đó, nói cho ta biết một tiếng, ta cũng sẽ không ngăn cản ngươi.



- Cháu tuyệt không quay về!



Đậu Lan giơ tay, vỗ vỗ bả vai Cảnh Quân.



Kỳ thật, có trở về hay không, kết quả chỉ sợ rằng cũng không có gì khác nhau.



Trong lòng đột nhiên có một chút sầu não, có một loại bang hoàng không đường của anh hùng. Ta, còn muốn kiên trì sao?



Tuyết, ngừng rồi.



Nhưng nhiệt độ không khí, càng ngày càng lạnh.



Tích nước thành băng, Hồng Trạch mùa đông này, thật là lạnh. Tạt đi ra ngoài nhất cái muôi thủy, trong chớp mắt sẽ ngưng kết thành băng.



Đại doanh Hồng THủy, vô cùng náo nhiệt



Tào Bằng đứng trên vọng lầu, nhìn công trường bận rộn, trên mặt tràn đầy vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.



- Nguyên Trực, chuẩn bị tốt hết chưa?



- Công tử yên tâm, đều đã chuẩn bị ổn thỏa.



Từ Thứ khẽ mỉm cười, chắp tay trả lời.



- Vậy là tốt rồi!



Tào Bằng xoay người, hướng về phía tây đưa mắt nhìn ra phía xa.