Tào Tặc

Chương 463 : Loạn Lương Châu (11)

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Tây Lương, Cô Tang.



Mã Thiết nhìn Bàng Đức dưới sảnh, khuôn mặt tuấn tú đầy vẻ lo lắng.



-...Ba nghìn thiết kỵ, ba nghìn thiết kỵ, Bàng Lệnh Minh thật là có bản lĩnh lớn, không ngờ khiến ta mất hết...



-...Mạt tướng vô năng, xin công tử trách phạt.



- Tất nhiên loại người vô năng như ngươi, giữ lại để làm gì? Người đâu, đưa hắn ra ngoài chém.



Mã Thiết nổi giận thật sự!



Vốn huyện Võ Uy bị mất đã khiến y vô cùng phẫn nộ rồi.



Tên tiểu tặc Tào Bằng kia chỉ là quá may mắn mà thôi. Ngay cả chưa đứng vững ở Hà Tây mà không ngờ lại tấn công quận Võ Uy ta. Ta không tìm ngươi là tốt lắm rồi, mà ngươi rõ ràng tự mình tìm tới cửa chết, ta sẽ không khách khí với ngươi nữa!



Nghe phụ thân nói, Bàng Đức này là một người tài giỏi.



Cho nên sau khi biết huyện Võ Uy tạo phản, Mã Thiết lập tức sai Bàng Đức đang phòng thủ tại Võ Uy dẫn quân lập tức tiếp viện.



Nhưng không ngờ...



Trong đầu y đột nhiên thoáng hiện lên một việc đã lưu truyền khá lâu, lúc trước Bàng Đức bị lưu đày ngoài Long Giả Thành, chính là bởi vì y có giao tình với Tào Bằng nhưng lại thề thốt phủ nhận, cho nên mới bị Mã Đằng đày tới Hà Hoàng. Vậy chẳng lẽ...



Mã Thiết đột nhiên nói:



- Từ đã.



Đao phủ dừng tay lại, nghi hoặc nhìn Mã Thiết.



Lại nghe Mã Thiết nói:



- Bàng Lệnh Minh, ngươi và tên Tào Bằng kia rốt cuộc là quan hệ như nào?



- Không có quan hệ gì.



- Vậy ngươi quay về được bằng cách nào?



Bàng Đức ngẩn ra, một lát sau hạ giọng nói:



- Là Tào Bằng thả ta về.



- Hừ, còn nói là không có quan hệ gì.



Mã Thiết giận giữ cười, chỉ tay vào Bàng Đức, nói:



- Nếu không có quan hệ, sao hắn ta lại thả ngươi về? Nếu không có quan hệ, hắn sẽ tặng ngươi bảo đao sao? Bàng Đức, phụ thân ngươi trước khi đi đã nói với ta, muốn ta đề phòng ngươi, nói ngươi là sói mắt trắng không thuần dưỡng được.



Ta vốn không tin, còn nghĩ ngươi có thể giúp ta một tay, không ngờ, quả nhiên ngươi đã quy hàng tên Tào tặc kia.



-...Mạt tướng không có.



Đao, đã bị thu rồi.



Bàng Đức không có lời nào để nói, nhưng nói y cấu kết với Tào Bằng, y không thừa nhận.



Y còn đang định tranh biện, Mã Thiết đã tiến lên đá một cước vào ngực Bàng Đức. Mã Thiết tuy còn trẻ nhưng cũng là con nhà tướng, từ nhõ đã luyện võ, thương mã thuần thục. Mặc dù không được dũng mãnh như đại ca Mã Siêu của hắn, nhưng cũng là một viên mãnh tướng.


Bàng Đức bị áp giải ra ngoài.



Mã Thành nhìn theo bóng dáng Bàng Đức, trong lòng có chút nghẹn đắng, thầm thở dài.



Tháng ba năm Kiến An thứ chín, ngay lúc Tào Bằng công chiếm Tuyên Uy sau ngày thứ sáu, hắn không binh mà thắng, chiếm được Hưu Chư.



Cùng lúc đó, Việt Cát thống soái hai mười ngàn đại quân đến dưới thành Võ Uy.



Việt Cát kia được xưng là mãnh hổ người Khương, dũng mạnh vạn người không bằng.



Tay cầm một cây thiết chùy cán dài, nặng trên trăm cân, lực vô cùng lớn. Thiết chùy cán dài này không phải người bình thường nào cũng sử dụng được, chẳng những sức phải thật lớn, còn phải có kỹ năng.



Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, ngoại trừ Việt Cát ra, còn có những người khác dùng loại binh khí này.



Lớn như Hổ Lao quan ngoại, Bắc Hải Thượng Tướng Vũ An Quốc cũng dùng chùy đồng cán dài, tuy nhiên sức nặng kém hơn một nửa so với của Việt Cát.



Vũ An Quốc kia cũng là một võ tướng tại Hổ Lao quan ngoại, gặt hái không nhiều lắm, tuy không bị Lã Bố giết chết nhưng lại bị Lã Bố chặt đứt một cánh tay, từ đó về sau mai danh ẩn tích. Dù sao mất đi một cánh tay, cũng chẳng khác gì một phế nhân.



Hai mươi ngàn Khương Hồ chậm rãi đi về phía huyện Võ Uy.



Tuy nhiên bọn họ vừa đến nhìn thấy được hình dáng tường thành huyện Võ Uy, lại thấy một đội quân bày trận ngoài thành.



Từ Thứ ở đầu thành đích thân ra trận, lệnh cho tám ngàn binh Hà Tây triển khai trận thế, tư thế này như sắp cùng quyết chiến với Khương Hồ.



Việt Cát ở trong quân, sau khi nghe nói thì bật cười ha hả.



- Thằng nhãi nhà Hán ngông cuồng, nếu bọn họ theo thành mà chiến đấu, thật ra có thể tranh đấu một trận. Nhưng hiện tại, bọn họ lại vứt thành đòi dã chiến với ta, rõ ràng là tự tìm đường chết. Truyền lệnh của ta, toàn quân xuất kích, mỗ hôm nay phải làm một trận chiến công thành.



Hai mươi ngàn Khương Hồ gào thét lên như lang sói, phóng ngựa xung phong.



Nhưng thấy quân trận binh Hà Tây không loạn, Từ Thứ đứng phía trước trường binh, đoản binh ở sau trận pháp, ba nghìn cung tiễn thủ ở hàng trước mặt, mũi tên của binh Hà Tây được chế tạo đặc biệt, không phải là tên thanh cẩm hay tên lang lưỡi thông thường ở thời đại này. Tào Bằng đã xin Tào Cấp tạo ra loại tên ba mũi, mũi tên dài nhỏ hơn tên bình thường, có hình dạng ba gờ. Vì thế, Tào Bằng còn đặc biệt đặt cho loại mũi tên này là “Mũi tên Tào Công”.



Trong tháng giêng, Thủ Phê đã đưa tới Hà Tây hai trăm ngàn mũi tên Tào Công.



Đây chính là Tào Bằng dùng tiền của mình tạo ra, cho nên Tào Tháo không biết. Chỉ khi hai trăm ngàn mũi tên Tào Công này tống xuất đi thì Tào Tháo mới biết. Ông ta nhìn một cái là biết rằng mũi tên Tào Công này lực sát thương hơn hẳn so với mũi tên bình thường, muốn thu hồi lại nhưng không kịp nữa rồi. Vì thế lệnh cho Tào Cấp ngày đêm đẩy nhanh tốc độ tạo ra ba trăm ngàn mũi tên Tào Công chuẩn bị dùng cho trận chiến Kỳ Thành. Vì việc này, Tào Tháo còn trách cứ phủ Lưu Diệp, thiếu chút nữa thì bãi chức quan của Lưu Diệp.



Ba trăm ngàn mũi tên Tào Công của Tào Tháo vẫn còn đang chế tạo.



Mà ngoài thành Võ Uy, mũi tên Tào Công giương cao chót vót.



Từ Thứ đứng ở đầu thành, nhìn kỵ quân Khương Hồ vọt tới điên cuồng, trong mắt toát lên ý cười tàn nhẫn...



Y khẽ phẩy quạt lông, đột nhiên chỉ về phía trước.



Trên đầu thành, đại kỳ phất phới, tướng lãnh quân Hán ngoài thành hét lớn:



- Bắn tên!



Đội tiễn ngàn người kéo cung mà bắn. Một loạt mưa tên phóng lên cao vọt tới kỵ quân Khương Hồ đang xông tới, theo sát sau là đội tiễn ngàn quân đợt hai đang sắp xếp, giưng cung bắn tên theo sát mà bắn. Đội tiễn thứ ba đang sắp xếp, trong tiếng thét ra lệnh, cũng kéo cung bắn tên. Ba đợt mưa tên ngút trời, che phủ khắp bầu trời khiến cho mặt trời không tỏa được ánh sáng. Phương pháp bắn tên luân phiên này khá giống với trận tiễn năm đó của quân Tần. Sử dụng cường nỏ được đặc chế ra, lực vô cùng lớn khó mà tưởng tượng.



Mũi tên Tào Công xé bay trên không trung, xé rách không khí, phát ra những tiếng rít sắc bén chói tai.



Sau khi ba nghìn mũi tên bắn ra, trận tiễn đợt thứ hai đã chuẩn bị xong...



- Bắn tên!



Lại một vòng mưa tên bay vút lên không trung!