Tào Tặc

Chương 472 : Triệu Vĩ Chương

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Nhìn thiếu nữ trước mắt, Tào Bằng mỉm cười.



Theo tập tục ở Đông Hán, nữ tử mười bốn tuổi là có thể thành thân, Mã Văn Áo nay đã hai mươi chín mà vẫn cô đơn một mình. Tào Bằng cho rằng, tướng mạo nàng rất đẹp. Cũng không biết vì sao, đám người Bàng Thống lại cho rằng, nàng ta tướng mạo rất bình thường. Cũng là do quan điểm thẩm mĩ bất đồng, nói thật cũng không có gì đáng tranh luận.



Nhưng Mã tiểu thư tính tình rất ngay thẳng, đôi khi lại có vẻ rất khờ khạo, khiến người khác yêu thích.



Lúc đầu còn căm thù Tào Bằng, sau này thì ôn hòa hơn hẳn. Ít nhất cho tới bây giờ, địch ý của nàng với Tào Bằng đã không còn nữa. Chẳng giống như lần gặp đầu tiên, liền cầm đao từ đám người lao tới, liều mạng với Tào Bằng.



- Chị dâu ngươi bảo ngươi đến hỏi sao?



Tào Bằng liếc nhìn nàng một cái, trầm giọng nói.



Nàng ngẩn người, thốt ra:



- Sao ngươi biết?



Nói thật, Tào Bằng không hề có ấn tượng tốt với người vợ kia của Mã Siêu.



Có tâm kế, lại còn tự cho mình là thông minh. Nói Dương thị kia ngu xuẩn thì cũng hơi quá, nhưng nàng ta lại thích khoe khoang bản tính không vặt.



- Phụ thân ngươi giết chết Hàn Văn Ước!



- Đúng!



Nàng cúi đầu.



Nàng thật ra biết Hàn Toại, hơn nữa lúc nhỏ, khi Mã Hàn giao hữu, Hàn Toại còn thường xuyên tới hỏi thăm Mã Đằng, lại vô cùng yêu quý Mã Vân Liễu. Sự việc Mã Đằng giết chết Hàn Toại, nàng thật sự rất khó đánh giá. Trong nội tâm, tuy rằng không tán thành việc làm này của phụ thân. Nhưng nàng chỉ là phận gái, làm sao có thể ngăn cản được việc làm của Mã Đằng?



- Ngươi chớ hiểu lầm, ta và Hàn Toại cũng không có chút giao tình gì, y sống hay chết không can hệ tới ta.



Nhưng có một việc ngươi cần rõ ràng, phụ thân ngươi là ngôi lý hầu, tiền tướng quân,Thái thú Võ Uy do triều đình ủy nhiệm,. Theo quan chức mà nói, y lớn hơn ta, nhưng cũng không có nghĩa là, y có thể muốn làm gì thì làm, lấy tư làm việc công.



Hàn Toại, cũng là mệnh quan triều đình.



Ta mặc kệ không cần biết ai phong cho gã chức Thái thú Kim Thành, ít nhất cho tới bây giờ, triều đình không có ý kiến lạ thường với chức vụ này của gã. Nói cách khác, Hàn Toại cũng như phụ thân ngươi, đều là quan lớn triều đình, hơn nữa lại là đại quan hai nghìn thạch. Phụ thân ngươi không có quyền lực tùy ý giết chết một mệnh quan triều đình đã được thừa nhận khác, nếu không sẽ bị cho là có mưu đồ.



- Ta nói những lời này, ngươi hiểu chưa?



Nàng ta mở to hai mắt, cố gắng phân tích những hàm ý trong lời nói của Tào Bằng.



Đến cuối cùng, nàng ta chỉ có thể gãi gãi đầu, vẻ mặt mê man:



- Ta không rõ lắm, ngươi nói thẳng ra xem!



- Được!



Nhìn dáng vẻ mơ hồ của nàng, Tào Bằng cười bất đắc dĩ.



Hắn hít sâu một hơi:



- Ta chưa thể thả các ngươi đi! Các ngươi hiện tại là gia quyến của nghịch tặc, sinh tử của các ngươi ta không định đoạt được, mà phải do triều đình quyết định! Nếu triều đình nói, Mã Đằng giết chết Hàn Toại, cũng không phải là mưu nghịch, ta sẽ tha cho các ngươi, thậm chí có thể rời khỏi quận Võ Uy, nhưng nếu triều đình nói, Mã Đằng là nghịch tặc, loạn đảng, vậy thì….



Trên mặt Tào Bằng lộ vẻ nghiêm nghị.
Ít nhất công tử không cần lo lắng về đại sự của Cô Tang nữa, người này thất ự rất tài hoa, cho nên Đức mới cả gan tiến cử.



- Ngươi quen biết Triệu Ngang này?



Bàng Đức gãi gãi đầu, hạ giọng nói:



- Đức thật ra không hề quen biết, tuy nhiên gã có mối quan hệ với Minh Lượng. Nếu công tử muốn mời gã đến, có thể để Minh Lượng đi mời gã, như vậy Triệu Ngang sẽ không cự tuyệt.



Minh Lượng chính là Khương Phố.



Triệu Ngang là người Ký Huyện, Khương Phố cũng là người Ky Huyện.



Bàng Đức nói hai người đó thân thích, chỉ sợ không đơn giản như vậy.



Dương Nghĩa Sơn cũng là người Ký Huyện đó thôi, hơn nữa còn bằng tuổi. Dương Nghĩa Sơn tới mời Triệu Ngang nhưngTriệu Ngang cũng không dời núi, nay để Khương Phó ra mặt mời gã, lại có thể mời được sao? Tào Bằng không rõ, Triệu Ngang là nhân vật nào. Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa cũng từng nhắc tới Triệu Ngang, hay đó chỉ là một cái tên thôi.



Tam Quốc Diễn Nghĩa nhiều nhân vật như vây, Tào Bằng sao có thể nhớ hết.



Tuy nhiên Lương Song tạo phản, hắn cũng nghe nói qua.



Phát sinh vào những năm đầu Kiến An, lúc ấy Tào Bằng mới tới Hải Tây.



Triệu Ngang trong lịch sử, khi Mã Siêu khởi binh Tây Lương, lập chiến công. Tào Tháo sau này phong hầu cho mười một vị công thần thảo phạt Mã Siêu, Triệu Ngang được phong cao nhất. Năm Kiến An thứ mười tám, Mã Siêu vây chiếm huyện Ký, Thứ sử Lương Châu Vi Khang cũng là con của Thứ sử Lương ChâuVi Đoan muốn đầu hàng, Triệu Ngang kiên quyết không đồng ý.



Nhưng Vi Khang không nghe, cuối cùng đã bị Mã Siêu giết chết.



Mã Siêu bắt cóc con trai Triệu Ngang, để bắt Triệu Ngang nghe lệnh. Nhưng Triệu Ngang và Lương Khoan (chính là người sau này quy thuận Tào Bằng) kết mưu khởi nghĩa, thảo phạt Mã Siêu, khiến Mã Siêu binh bại, tìm tới Trương Lỗ nương tựa. Thê tử của Mã Siêu, nay chính là Dương Thị, cũng bị Triệu Ngang giết chết vào lúc đó. Năm Kiến An thứ mười chín, Mã Siêu nhận viện binh của Trương Lỗ, tấn công Kỳ Sơn. Lại là Triệu Ngang và thê tử gã là Hoàng Dị thủ vững Kỳ Sơn trong ba mươi ngày với số binh ít ỏi. Tới lúc viện binh Hạ Hầu Uyên tới mới đánh lui được Mã Siêu. Nhưng con trai Triệu Ngang cũng đã bị Mã Siêu chém chết ở Kỳ Sơn.



Chiến tích Kỳ Sơn, Triệu Ngang oai dũng anh hùng, khiến Mã Siêu vô công trở về.



Chỉ có điều trong sử sách Triệu Ngang không được ghi chép nhiều, nhưng thê tử của gã là Hoàng Dị cũng được liệt vào nhân vật trong “Liệt nữ truyện”.



Tào Bằng nghi hoặc nhìn Bàng Đức:



- Minh Lượng có thể mời Triệu Ngang rời núi?



Bàng Đức mỉm cười:



- Triệu Vĩ Chương là người phẩm hạnh tốt. Nhưng lại cực kì tôn trọng thê tử.



Lương Song khi tàn sát bừa bãi ở Thiên Thủy, mẫu thân Khương Phố từng cứu sống mẹ con Hoàng Dị lúc chạy loạn, cho nên, Vương Dị đã nhận Khương Phố làm nghĩa tử, cực kì trân trọng y. Nếu phải vì nữ nhân Triệu Vĩ Chương tuổi còn quá nhỏ, nếu không thì rất có khả năng đã gả cho Minh Lượng rồi.



- Có việc này sao?



Tào Bằng thật không rõ những sự tình trong đó.



Trong sách sử cũng không nói đến, Triệu Ngang và Khương Phố lại có quan hệ như vậy.



Hắn ngẫm nghĩ một chút, nói:



- Lệnh Minh, đi triệu Khương Phố tới.