Tào Tặc

Chương 519 : Xa cách

Ngày đăng: 00:07 22/04/20


Chè chén say sưa cả một đêm, Tào Bằng say bí tỉ.



Nhưng lâu dần cũng thành quen, sáng sớm ngày hôm sau, hắn vẫn thức dậy…



Nhìn hai mỹ nữ yêu kiều đang nằm trên ngực, tâm trạng vô cùng phấn chấn.



Thành công!



Cảm giác thành công tuyệt đối!



Hắn rốt cục khiến hai người phụ nữ thường ngày vô cùng đoan trang, đã cùng ngủ chung với hắn, cùng chơi đùa với hắn. Hoàng Nguyệt Anh và Hạ Hầu Chân đều là những phụ nữ rất bảo thủ. Một cùng một thật ra là điều có thể chấp nhận, nhưng nếu hai cùng chơi đùa với một, trong mắt hai nàng có thể thấy được ý hoang dâm. Vì thế, Tào Bằng cũng chưa từng có cơ hội chơi đùa với hai người cùng một lúc.



Đừng nhìn hắn hai vợ, ba phòng, nhưng tất cả đều là những người phụ nữ rất truyền thống.



Quách Hoàn coi như thoáng hơn một chút, thỉnh thoảng cũng có chơi đùa với Tào Bằng. Nhưng còn bốn người khác thì lại có vẻ khô khan cứng nhắc.



Vốn Hoàng Nguyệt Anh và Hạ Hầu Chân kiên quyết không đồng ý đùa vui cùng lúc.



Nhưng Tào Bằng mượn men rượu, nhất quyết kéo hai người cùng vào.



Một đêm hoan lạc, làm hai người phụ nữ vô cùng mệt mỏi.



Vì vậy khi Tào Bằng đứng dậy, hai người họ vẫn không có chút động tĩnh, vẫn chìm trong giấc ngủ. Kéo chăn đắp cẩn thận cho hai người, Tào Bằng đưa tay mặc quần áo, đi ra khỏi phòng. Trời vẫn chưa sáng rõ, còn tờ mờ. Trong đình cực kỳ im ắng, thỉnh thoảng có một vài tiếng côn trùng kêu vang. Loáng thoáng, có vài tiếng gà gáy đâu đây. Tào Bằng đi đến bên cạnh giếng, thả gáo xuống, sau đó kéo lên, rửa mặt cho tỉnh táo.



Đầu vốn có chút mơ hồ, lập tức tỉnh hoàn toàn.



Sau khi tắm rửa qua, hắn thay một bộ quần áo mới, rồi đi ra ngoài sân…



Toàn bộ Tào phủ đều được bao phủ bởi sự yên lặng.



Huỳnh Dương tháng ba, không nóng không lạnh, ôn hòa, đúng là thời tiết tốt.



Nước, luồn qua đồng ruộng, lẳng lặng xuôi dòng chảy xuống.



Tào Bằng ra trang viên, đi dọc theo bờ đê, trong đầu lại hiện ra những chuyện ngày hôm trước.



Hắn hỏi Hoàng Nguyệt Anh, Đặng Ngải vì sao lại ở Huỳnh Dương.



Theo lý mà nói, Đặng Ngải hiện tại lẽ ra phải đang học ở trường, sao lại có mặt ở đây? Hơn nữa, theo như lời Tào Nam nói, Tào Bằng thấy Đặng Ngải dường như cũng không muốn trở về Hứa Đô, mà muốn lưu lại lâu dài ở Huỳnh Dương. Điều này cũng khiến Tào Bằng cảm thấy vô cùng kỳ lạ! Trong ấn tượng của hắn, Đặng Ngải là đứa trẻ vô cùng hiếu học, cũng rất ham đọc sách.



Sao lại có thể dễ dàng bỏ bê việc học hành như vậy?



Nhưng hôm qua việc quá nhiều, cho nên hắn cũng không có cơ hội hỏi kỹ.



Chỉ có điều nhìn dáng diệu ấp a ấp úng của hai người Hoàng Nguyệt Anh và Hạ Hầu Chân, dường như có biết chút ít, nhưng lại khó nói thành lời…



Là tình hình gì?
Quách Vĩnh nói:



- Lần này Hữu Học đến đây, ta thấy thoải mái hơn rất nhiều!



Ta dự định để ngươi phụ trách ghi chép, giải quyết một số công văn. Bình thường cũng không bận lắm, ngươi không cần ngày nào cũng phải tới đây.



Có thể nhận ra, Quách Vĩnh thật ra vẫn rất chiếu cố Tào Bằng.



Tào Bằng cũng không khách sáo… Nói cho cùng thì hắn và Quách Vĩnh cũng là người một nhà. Con gái lớn Quách Dục của Quách Vĩnh, hiện tại là vợ của Đặng Tắc, còn con gái thứ Quách Hoàn, cũng sắp được làm mẹ. Chỉ với từng đó quan hệ, Quách Vĩnh sao có thể bạc đãi Tào Bằng? Đó là chưa kể đến, Quách Phù con cả của Quách Vĩnh, con thứ Quách Đô, hiện đều đang theo giúp Tào Cấp ở Lương Châu.



Tính lâu dài, Quách gia tất sẽ phát triển lớn mạnh.



Vì vậy, Quách Vĩnh có vẻ vô cùng khách sáo với Tào Bằng.



Tào Bằng sau khi đi tham quan một vòng, cũng đã gần giữa trưa.



- Thưa nhạc phụ, con có một chuyện muốn nhờ, không biết có được không?



- Cứ nói đừng ngại.



- Con muốn xin cha cho con lập một lo riêng, con có chút ý tưởng, hy vọng có thể tự tay tạ dựng, mong cha giúp con hoàn thành tâm nguyện.



Quách Vĩnh đương nhiên sẽ không từ chối!



Ông ta biết, Tào Bằng từng theo Tào Cấp, đã học qua cách chế tạo đao.



Hắn muốn mở lò riêng, vậy thì để hắn tạo… Dù sao trong phạm vi chức quyền của mình, Quách Vĩnh cũng không cần lãng phí nhiều công sức.



Sau đó, Tào Bằng liền cáo từ rời đi.



Tuy nhiên cũng không ai nhớ đến sự xuất hiện của hắn, ở đây, và ở nhà, thật ra cũng không có khác biệt lớn lắm.



Sau khi về đến nhà, Tào Bằng đặt một số tư liệu của xưởng ở thư phòng.



Tào Chương theo chân đám người Tào Chân, đã rời khỏi điền trang. Nhóm người Tào Chân, dù sao với chức quan đang đảm nhận, không thể đi lâu được, cho nên Tào Bằng cũng không hỏi nhiều. Hàn huyên một lúc với mẹ và chị Tào Nam, hắn liền dặn dò tôi tớ:



- Đi tìm Vương Song và Tiểu Ngải đến đây.



- Đã gọi rồi, Nguyệt Anh nói ngươi về sẽ tìm hai người bọn họ, nên đã đợi ở phòng khách.



Trương Thị cười ha hả nói:



- Bọn họ đang ở phòng khách, ngươi có chuyện gì, thì cứ đi hỏi đi…



Tào Bằng nghe vậy, trong lòng tim đập thình thịch: Xem ra, quả nhiên hơi bất bình thường!