Tào Tặc

Chương 536 : Quách Phụng Hiếu thấy tiền sáng mắt

Ngày đăng: 00:07 22/04/20


Chính xác, chuyện quan trọng nhất lúc này chính là sự quy thuận của Lã Thị nước Hán.



Mà Lã Thị nước Hán có quy thuận triều đình hay không, cũng quyết định lực lượng Tào Tháo trợ giúp cho Viên Hi U Châu trong chiến tranh sau này.



Ba vạn quân Cao Cú Lệ, nghe thì có vẻ không nhiều lắm.



Trong trường hợp đó nếu thực sự nhập vào chiến trường U Châu, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ chiến cuộc.



Một khi xuất hiện tranh chấp, liền có khả năng sẽ tạo ra phản ứng dây chuyền từ Tiên Ti, Tịnh Châu, nam Hung Nô Ô Hoàn, thậm chí là toàn bộ khu Ký Châu.



Tào Tháo đương nhiên không muốn tranh chấp với Viên Hi. Theo ông ta thấy, trận chiến U Châu, nhất định phải thành công, tuyệt đối không thể dây dưa lằng nhằng. Vì thế, ông ta hầu như tập trung tất cả kho phủ của tam Châu, là Ký Châu, Duyện Châu và Dự Châu, với mục đích chính là mau chóng bình định. Vì vậy trận chiến này, nhất định phải thành công.



-Đúng rồi, con gái của Lã Bố… hình như tên Lã Lam?



-Dạ?



-Nàng ta thật không đơn giản, ở Tam Hàn được tôn là nữ hổ họ Lã.



Nói không chừng đến lúc đó, còn muốn tạo chút trở ngại cho con. Con hai ngày này ở Bạch Lan mà an dưỡng, ta bất cứ lúc nào cũng có thể cần đến sự giúp đỡ của con.



-Thưa vâng!



Ngay khi Tào Tháo chuẩn bị rời đi, Tào Bằng đột nhiên hỏi một câu:



- Thưa chú, Lã Thị nước Hán, là người nào vậy ạ?



Tào Tháo đứng lại, liếc mắt nhìn Tào Bằng, khẽ thở dài rồi nói:



-Đó là Cao Thuận.



Trong lời ông ta nói, giọng điệu nghe vô cùng buồn bã.



Tào Bằng biết, khi trước, lúc Tào Tháo bao vây tấn công Lã Bố, ông ta cực kỳ tán thưởng Cao Thuận, thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng mời đón Cao Thuận quy hàng, cũng không ngờ rằng Tào Bằng ở giữa cắm một gậy, làm Cao Thuận cuối cùng đi theo gia quyến Lã Thị, ra tận hải ngoại, dốc sức vì Tam Hàn.



Trong tiếng thở dài đó, cũng bao hàm cả sự bất mãn với Tào Bằng.



Nhưng Tào Bằng thì sao, hắn cũng là có chút bất đắc dĩ.



Lão Tào Tháo háo sắc, hắn làm sao có thể giao người của Lã Bố cho ông ta? Vả lại không nói đâu xa, sau khi ông ta đánh chiếm Hạ Bì, rõ ràng đã hứa gả vợ của thuộc cấp Tần Nghi dưới trướng Lã Bố cho Quan Vũ. Kết quả sau khi ông ta coi mặt qua, lại thẳng tay giành lấy làm vợ của mình.



Giữa Tào Tháo và Quan Vũ, cũng vì vậy mà phát sinh một chút mâu thuẫn.



Chuyện này, là có thật!



Ít nhất thì Tào Bằng cũng tận mắt nhìn thấy…



Không chỉ có vậy, sau khi Tần Nghi Lộc chết, con của Tần Nghi Lộc cũng bị Tào Tháo giành lấy, nhận làm con nuôi. Đứa nhỏ đó tên gì nhỉ? Đúng, là Tần Lãng! Hiện tại hình như cũng đã được tám tuổi, đang sống trong phủ Tào, nghe nói rất được Tào Tháo cưng chiều. Lại nói tiếp, Tào Thào về điểm này quả thật không xấu. Ông ta đối với vợ dường như là gượng ép, nhưng với đứa con nuôi này, thì lại đối xử rất tốt.



Lúc trước là Tào Chân, bây giờ là Tần Lãng…



Nghe nói, khi Tào Tháo nhận Tần Lãng làm con nuôi, từng muốn thay tên đổi họ cho cậu ta.


Hàng năm có thể có một, hai ngàn quan tiền lời chính đáng, đối với người cả ngày nhập mà không xuất như Quách Gia mà nói, khẳng định là của bất chính từ trên trời rơi xuống.



Y sửng sốt trong chốc lát, rồi cũng không khách khí, nhét tiền vào trong ngực, vén màn xe lên, hướng ra ngoài nói lớn:



-Quách Nhân.



-Lão gia có gì chỉ bảo?



-Mau chạy về trước, báo với phu nhân, bảo nàng chuẩn bị sẵn tiệc rượu và thức ăn, sau khi ta về, sẽ cùng khách thưởng thức.



Con mẹ nó, rất thực tế.



Đúng là tính toán, nếu không có số tiền này, hắn đến nhà ông ta ngay chén rượu cũng chắc gì đã có?



Tào Bằng không nín được ho liên tục, chỉ vào Quách Gia, hồi lâu mà không nói nên lời.



+++



Tinh xá Bạch Lan, là tên của thư phòng trong phủ Quách Gia.



Ở Hứa Đô, rất nhiều người đều biết rằng tinh xá Bạch Lan này chính là đại diện cho Quách Gia.



Tào Bằng xuống xe trước cửa phủ Quách, cùng Quách Gia đi vào trong. Phủ họ Quách cũng không phải lớn lắm, so với phủ mà Tào Hồng bán cho Tào Bằng, diện tích cũng tương đương. Tuy nhiên, cách bài trí lại vô cùng tao nhã, lịch sự, làm người ta vừa đi vào, đột nhiên có cảm giác rất mới lạ…



Điều này, cũng ít nhiều là nhờ tài năng của Quách phu nhân.



Bổng lộc của Quách Gia không thấp, quân sư Tế tửu, thêm Kỵ Đô úy, bái dịch dương đình hầu. Tầng tầng lớp lớp, lại tính cả những quà Tào Tháo ban cho, trong một năm, cũng có ba, bốn ngàn thạch bổng lộc. Chỉ có điều Quách Gia này cho tới bây giờ đều là tay trái kiếm, tay phải chi, căn bản không có chút bản lĩnh quản lý tài sản nào. Nếu không phải vợ của y lo liệu, hơn nữa lại được những người bạn tốt như Tuần Úc, Trần Quần ngaauc nhiên giúp đỡ, e rằng y sớm đã chết đói rồi.



Tào Bằng cảm thấy, Tào Tháo để hắn ở trong nhà của Quách Gia, sợ rằng không có ý gì tốt.



Trong đó, có sự giúp đỡ của Quách Gia.



Mà Tào Hữu Học bây giờ, nếu nói là hào phú giàu thứ hai dưới quyền Tào Tháo, vậy thì chắc chắn không ai dám nói mình là người đứng đầu…



Không còn cách nào, hàng này có thể kiếm được tiền!



Ban đầu ở Hứa Đô, muốn mở một tửu lầu cần rất nhiều, rất nhiều tiền.



Mà nay, quán lẩu Hứa Đô đã trở thành một tiệm rất lớn. Bọn họ có những ưu thế mà người khác không thể có, đó chính là có thể dễ dàng mua sơn dương rẻ từ Hà Tây về. Mùa đông hàng năm, quán lẩu Hứa Đô đều trở thành một trong những nơi kinh doanh hưng thịnh nhất trong thành. Không ai dám đụng đến, vì sau tửu lầu, thật sự còn có rất nhiều vị đại lão mà không ai dám đắc tội.



Tửu lầu lão Hứa Đô, trên danh nghĩa đứng tên Hoàng Thừa Ngạn.



Mà Hoàng Thừa Ngạn, tuy định cư ở Toánh Xuyên đã lâu, không còn về Hứa Đô, nhưng lại có sức ảnh hưởng cực kỳ lớn…



Ngay Tào Tháo nhìn thấy Hoàng Thừa Ngạn, cũng phải gọi một tiếng “ công”, như vậy cũng có thể thấy được địa vị của ông ta. Càng không cần nhắc đến những nhân vật khác đứng sau tửu lầu.



Tào Bằng dưới sự chiêu đãi nhiệt tình của Quách phu nhân, rửa mặt sạch sẽ, sau đó ngồi xuống cùng Quách Gia.



Hắn nhìn Quách Gia, cười hì hì hỏi:



-Quách đại ca, hiện tại có thể nói ra việc anh đẩy tôi đi làm Thái Thú quận Nam Dương, tóm lại là có ý gì?