Tào Tặc

Chương 599 : Đoạt Uyển Thành

Ngày đăng: 00:08 22/04/20


Bảo đao Tây Cực Hàm Quang dưới ánh lửa phát ra một luồng sáng xanh tuyệt đẹp.



Hướng Sủng cũng không phải loại người bất tài, thân là thượng tướng thống binh của Thục Hán sau này, hẳn có bản lĩnh không hề tầm thường. Y phản ứng rất nhanh, lắc mình tránh được thiết lưu tinh và rút đao ra đỡ. Keng nhẹ một tiếng, song đao giao kích. Thanh cương đao bách luyện của Hướng Sủng mềm như đậu phụ, bị bảo đao Tây Cực Hàm Quang sắc bén chém làm hai đoạn.



- Đao tốt!



Hướng Sủng liền quát to một tiếng, cơ thể bất ngờ ngửa về phía sau, né được một đao hung ác của đối phương.



Tuy nhiên, chưa đợi y đứng thẳng người dậy đã thấy Bành Phúc giơ chân lên giáng xuống một đòn vào chính giữa ngực Hướng Sủng. Sức mạnh khủng khiếp lập tức khiến y ngã lăn trên mặt đất, miệng phun máu tươi và chìm trong hôn mê bất tỉnh luôn. Cùng lúc đó, Mi Phương cũng chật vật đứng dậy, ngón tay chỉ vào Bành Phúc, trừng mắt rít lên quát:



- Ngươi chính là Tào Bằng… Tiểu tặc lại dám tới Uyển Thành tự tìm đường chết…



Mi Phương biết, Tào Bằng có một con ngựa, tên là Sư hổ thú.



Nghe nói đó là Bảo Mã Lương Câu mà Tào Bằng thu nhận được khi ở Sóc Phương, có sức mạnh như hổ báo, là con tuấn mã thần kỳ khác thường.



Gã chưa từng gặp Sư hổ thú nhưng đã nghe nói đến loại Bảo Mã Lương Câu này. Kể cả Xích Thố Mã của Lã Bố trước đây cũng không thể so sánh được.



Lúc trước trên thành không để ý đến con ngựa của Bành Phúc.



Nhưng đúng lúc ban nãy, con ngựa của Bành Phúc đột nhiên phát điên lên, chẳng phải trùng khớp với đặc trưng của con Sư hổ thú đó sao?



Mi Phương lập tức tỉnh ra, Bành Phúc chính là Tào Bằng.



Hèn nào ban nãy nhìn tên này có gì đó rất quen, hóa ra là hắn!



Mi Phương trước đây khi ở Từ Châu đã từng gặp mặt Tào Bằng. Hai người mặc dù chưa hề nói chuyện với nhau nhưng gã quan sát Tào Bằng từ xa.



Trong cuộc chiến Hạ Bì, Trương Phi đã cướp mất lương thảo của Tào Bằng, khiến cho Tào Bằng dẫn theo bộ binh đến chặn đại doanh của Lưu Bị.



Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Mi Phương gặp Tào Bằng. Lúc Tào Bằng giận dữ xé rách đại kỳ viên môn của Lưu Bị đã để lại cho Mi Phương một ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Mặc dù sau đó, gã không hề gặp lại Tào Bằng, hơn nữa mấy năm gần đây Tào Bằng thay đổi rất nhiều. Khi ở Hạ Giao, cơ thể hắn còn gày gò, thể trạng yếu ớt, mang lại cảm giác thanh tú yếu đuối. Thế nhưng bây giờ, đặc biệt từ khi Tào Bằng bắt đầu tu luyện Bạch Hổ Thất Biến và Ngũ Cầm Hí, cơ thể hắn ngày một cường tráng, khác hẳn so với trước đây. Thế nhưng đôi mắt đó vẫn ánh lên khí chất trước sau không thể thay đổi được.



Tào Bằng sao lại xuất hiện ở Uyển Thành?



Việc này phải nói từ đêm hôm đó…



Tào Bằng ý thức được bản thân mình đã phạm phải một sai lầm lớn!
- Nếu bảo ta rèn lại đao Tây Cực Hàm Quang một lần nữa, căn bản không thể nào…



Nói cách khác, bảo đao này là độc nhất vô nhị trong thời đại này mà nói. Có lẽ trong rất nhiều năm tới nữa, nó vẫn sẽ là thứ có một không hai.



- Tất cả đều dừng tay lại cho ta.



Ngay trong thời khắc Tào Bằng ra tay, đội Phi Đà Binh được hóa trang lúc trước cũng lần lượt giơ binh khí lên.



Binh lính Uyển Thành trở tay không kịp, đâu thể ngờ “những người một nhà” trông thê thảm kia lại đột nhiên xuất chiêu với bọn họ?



Chỉ một lát đã có mấy chục người ngã gục trong bể máu.



Phi Đà Binh ào ào xông lên tiến vào cửa thành của Uyển Thành. Ở cửa thành có chưa tới một trăm quân tốt, sao có thể ngăn được đám binh lính dũng mãnh này?



Sau khi Tào Bằng khống chế được Mi Phương, liền lớn tiếng ra lệnh.



Hắn hạ giọng ghé sát tai Mi Phương nói:



- Tử Phương tiên sinh, lần này ta đến cũng không muốn đại khai sát giới.



Nếu ngươi không chịu, ta sẽ lấy đầu của ngươi. Còn không bảo người của ngươi buông binh giới chịu trói cho ta? Nếu không, đừng trách ta thủ đoạn độc ác.



Đao khí kinh người đã khiến cho Mi Phương dựng tóc gáy.



Tai nghe những lời nói của Tào Bằng, Mi Phương biết, người này chắc chắn là loại người nói được làm được.



- Các ngươi hãy bỏ vũ khí xuống đi.



Nếu đổi lại là Mi Chúc trấn giữ Uyển Thành, Tào Bằng chưa chắc đã dám đánh lén. Mi Chúc này là một người trung thành và kiên cường… Nói cách khác, Mi Chúc thuộc loại cứng đầu cứng cổ. Kể cả rơi vào trong tay Tào Bằng cũng quyết không dễ dàng đầu hàng, thậm chí không tiếc bị hủy hoại.



Đáng tiếc, người trấn thủ Uyển Thành lại là Mi Phương!



Mặc dù gã ta và Mi Chúc là huynh đệ nhưng tính cách của hai người lại khác nhau quá nhiều.



Cùng với lời nói của Mi Phương thốt ra, trong lòng Tào Bằng có một niềm vui như trút được gánh nặng.