Tào Tặc
Chương 712 : Sách lược trị Kinh Nam của Ngụy Vương
Ngày đăng: 00:09 22/04/20
Trên lịch sử, Vô Đương Phi Quân là sau khi Gia Cát Lượng bình định Nam Trung mà tổ chức và thành lập thành một đội binh mã, rất nổi danh cùng với Bạch Mạo Binh của Lưu Bị, đều anh dũng hung mãnh. Đội binh mã này hoàn toàn lấy người Man để thành lập nên, có sức chiến đấu phi phàm, thân mặc trọng giáp, sử dụng cung nỏ độc tiễn, phối hợp với mã đinh và đoan bài, di chuyển nhanh trong rừng như quỷ mị…Sau này trong chiến đấu với Tào Ngụy đã từng thành lập công huân rất lớn.
Tào Bằng rất có ấn tượng với Vô Đương Phi Quân!
Tuy nhiên, trong lịch sử, Lưu Bị không chỉ chiêu mộ man tộc Nam Trung, khi trấn thủ tại Kinh Nam đã từng dùng cả người Võ Lăng Man. Cam Ninh lúc đó chết vào tay Võ Lăng Man, mà lúc ấy chủ tướng Võ Lăng Man chính là Sa Ma Kha.
Lưu Bị có thể thuê Võ Lăng Man, Gia Cát Lượng có thể chiêu mộ binh từ Nam trung Man, vậy thì sao hắn không thể tổ chức và thành lập Vô Đương Phi Quân?
Ý nghĩa của Vô Đương Phi Quân là hành động vô địch.
Nếu Tào Bằng đã quyết định tổ chức và thành lập một binh đoàn vùng núi, vậy thì cái tên Vô Đương sao không cần chứ?
Tuy nhiên, tổ chức và thành lập Vô Đương Phi Quân cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Ngoài điều động phân phối ở các phương diện ra, còn cần phải trù tính chuyên biệt. Tào Bằng quyết định vội vàng tổ chức thành lập Vô Đương Phi Quân, nhìn có vẻ dễ dàng, trên thực tế còn rất nhiều thứ phải làm sau đó. Đêm đó, hắn cùng với Bàng Thống, Pháp Chính, Mã Tặc, Hướng Sủng, Đặng Ngải, Tôn Thiệu ở trong thư phòng thảo luận chi tiết vấn đề Vô Đương Phi Quân.
Mạo muội tổ chức và thành lập một đội quân cũng không phải là việc nhỏ!
Từ lúc quyền thế của Tào Tháo càng lúc càng lớn thì việc khống chế trong quân cũng càng lúc càng nghiêm mật.
Chuyện này, chắc chắn phải báo cáo Tào Tháo, nhưng làm thế nào để Tào Tháo coi trọng đội nhân mã này cũng là một phiền toái. Nhớ năm xưa, Tào Bằng đề nghị tổ chức thành lập thủy quân với Tào Tháo, kết quả ba năm sau Tào Tháo mới chính thức nhận thức được tầm quan trọng của thủy quân và hạ lệnh mạnh mẽ tiến thành tổ chức và thành lập, không tiếc hao phí số tiền lớn.
Đấy là do Tào Tháo đã ăn phải quả đắng bởi thủy quân của quân phiệt cho nên mới có quyết định quyết tâm như thế.
Nhưng còn đội quân vùng núi?
Nếu lúc này Tào Tháo đã bắt tay vào chuẩn bị đao thuẫn binh, như vậy thì còn bao nhiêu tinh lực để tập trung cho việc tổ chức thành lập binh vùng núi?
Cho nên, Tào Bằng phải có một lý do thuyết phục Tào Tháo.
Pháp Chính nói:
- Từ xưa đến nay, nông canh khiến con người thiếu quả kiên quyết, mà đánh cá và săn bắt thì khiến con người thích tàn nhẫn tranh đấu...Sở dĩ Võ Lăng Man tại Kinh Nam vẫn lớn mạnh, cũng là bởi vì do sự khác biệt giữa cả hai điều trên.
Ngũ Khê Man còn đỡ một chút, nhưng bộ lạc Phi Đầu Man thì trước sau cũng là một vấn đề...
Mà nay Kinh Nam dần dần khôi phục là dân sinh, dân chúng khát vọng lập lại an ninh và trật tự, cho nên chiến sự quy mô lớn trong thời gian ngắn không có khả năng phát sinh. Kể từ đó, chắc chắn tạo thành nơi không có đất dụng võ cho Sơn Man thích tàn nhẫn tranh đấu, vì thế bắt đầu gây hấn sinh sự. Ngay từ đầu thì không có vấn đề lớn. Nhưng thời gian lâu, lần lượt những xung đột nhỏ nổi lên thành mâu thuẫn lớn đến cuối cùng diễn biến thành từng trận xung đột.
Để trị Kinh Nam, trước tiên phải trị người Man…
Nếu chưa bình định người Man thì Kinh Nam rất khó hòa bình.
Công tử muốn thành lập Vô Đương Phi Quân, tốt nhất vẫn là bắt tay vào làm từ phương diện này mà thuyết phục Đại vương, như thế mới có thể bộc lộ tầm mắt Công tử sắc bén. Như vậy, phía bên Đại vương nhất định sẽ tạo điều kiện.
Bàng Thống cũng liên tục gật đầu:
- Hiếu Trực nói rất đúng.
Đau đầu cũng là đau, đau chân cũng là đau, cuối cùng cũng không phải là chuyện tốt. Nếu Công tử chỉ có tổ chức thành lập Phi Quân không thôi, cho dù Đại vương đồng ý cũng chưa chắc đã coi trọng. Nhưng nếu quả thật bình định được Kinh Nam, thì chắc chắn Đại vương đồng ý.
Làm chuyện gì, ngươi không thể chỉ suy xét sự việc trước mắt.
Sử A đã từng trải qua bao gian khổ nên không có ý định quay trở lại cuộc sống trước kia, bởi vậy ngoài giúp Tào Bằng huấn luyện ám sĩ, còn ngày thường thì lễ phật tại Động Lâm Tự hoặc là chèo thuyền du ngoạn tại Động Lâm Hồ, sống những ngày tháng tiêu dao khoát hoạt.
Chúc Đạo lập tức lĩnh mệnh suốt đêm chạy tới Huỳnh Dương.
Còn Tào Bằng thì tiếp tục nghiên cứu chi tiết vấn đề Vô Đương Phi Quân, bất giác đã tới hừng đông.
Tiễn bước Sa Ma Kha và Vương Bình xong, Tào Bằng cùng Bàng Thống và Pháp Chính suốt ngày đêm viết sách lược trị Kinh Nam trình báo Tào Tháo.
Về phần Tào Tháo có phản ứng gì, Tào Bằng cũng không thể đoán được.
Mấy ngày sau, Tào Chương dẫn Tần Lãng đến nhà thăm hỏi.
- Tiên sinh, lại có chuyện hay để làm rồi!
Vừa thấy Tào Bằng, Tào Chương liền cười khổ lắc đầu.
Tần Lãng đứng bên thì tò mò đánh giá Tào Bằng.
Cậu cũng đã sớm nghe nói có một tộc huynh, là nhánh tông tộc trong Tào thị, xuất thân Lương Đống xuất sắc.
Chỉ tiếc Tần Lãng vẫn sống tại Vương phủ, không có cơ hội quen biết Tào Bằng.
Nhưng thật ra cậu biết Tào Bằng từng là thầy dạy cho Tào Chương, Tào Xung và từng suýt chút nữa đánh Tào Thục, còn cả gan làm loạn xông qua phủ tướng quân Phụ Quốc, chém giết Phục Hoàn, giết Vi Đoan và càng nổi với cái tên Tào Diêm Vương đầy hiển hách khác hẳn với những danh hiệu lúc trước như “Người con có hiếu”; “người trọng tình nghĩa”; “Người kiếm tiền” và danh hiệu sĩ lâm “Tào Tam Thiên”.
Lúc còn nhỏ Tần Lang từng có đọc sách vỡ lòng “Bát bách Tự Văn”, “Tam Tự Kinh” và “Đệ tử quy”, cũng là do Tào Bằng viết ra.
Lớn lên một chút, Tần Lãng học “Lậu Thất Minh” và”Ái Liên thuyết”.
Ngay cả Thụ Nghiệp tiên sinh cũng phải tán thưởng một câu: Tào công tử là kỳ tài đương thời.
Sau đó, Tần Lãng lại đọc “Ba mươi sáu kế” của Tào Bằng, nghe nói “ Ba mươi sáu kế” này và “Mạnh Đức tân thư” của Tào Tháo đã được Tào Tháo lựa chọn là môn học bắt buộc cho cháu đời thứ hai, đời thứ ba của Tào thị.
Trong dòng họ Tào thị, “Mạnh Đức tân thư” được gọi là “Thư”, “Ba mươi sáu kế” là “Sách”.
“Thư” là bản, “Sách” là dùng!
Cũng là để tương lai dòng họ Tào thị phải kế thừa tài học trong gia tộc.
Tào Bằng là truyền thuyết đối với con cháu Tào thị.
Lúc tuổi của hắn cùng tuổi với Tần Lãng thì đã bôn ba ra Mã Trung Tam Bảo, theo Đặng Tắc nay là Tịnh Châu Mục vượt qua Hải Tây, đánh hạ vận mệnh cục diện Hải Tây, khai thác phát triển Lưỡng Hoài.
Tần Lãng vô cùng hiếu kỳ Tào Bằng, và cũng vô cùng sùng bái Tào Bằng.
Nghe nói được làm môn hạ hiệu lực cho Tào Bằng, Tần Lãng đã vô cùng kích động!
Tào Bằng cười nói:
- Tử Văn, có gì đâu.