Tào Tặc

Chương 79 : Điểm khả nghi

Ngày đăng: 00:02 22/04/20


Đã đến lúc hẳn là hắn có thể thực hiện được kế hoạch mình...



- A Phúc! Chúng ta tới nơi diễn vọ đùa giỡn không?



Vương Mãi và Đặng Phạm giơ tay vẫy. Tào Bằng suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý.



..........



Cho tới khi lên đèn, cuối cùng thì Điển Vi cũng quay lại.



Xem ra y uống nhiều rượu khiến cho khuôn mặt hơi tím, có điều ánh mắt lại rất sáng.



Tào Bằng kinh ngạc phát hiện ra sau bữa tiệc, Điển Vi đã thay đổi cách ăn mặc.



- Điển thúc phụ! Tại sao người lại thay đổi cách ăn mặc?



Vương Mãi ngạc nhiên hỏi.



Điển Vi cười ha hả, nét mặt không giấu được sự sung sướng.



Tào Bằng đảo mắt một cái liền hiểu ra được. Hắn cũng đọc nhiều sách đặc biệt là những bản chép của Đặng Tắc.



Đặng Tắc học chính là luật nhà hán cho nên đối với trang phục quan chức triều đình, Tào Bằng cũng hiểu được một chút.



Hắn bước lên phía trước rồi chắp tay nói:



- Chúc mừng Điển thúc phụ,



- A! Tiểu a Phúc biết?



- Nhìn trang phục của thúc phụ cùng với nét mặt, tiểu chất có thể hiểu được một chút. Chắc là được phong thưởng... Ha ha! Có phải là Hổ bôn trung lang tướng không?



Điển Vi ngẩn người rồi cười ha hả.



- Tiểu a Phúc đúng là thông minh... Đúng vậy! Chủ công muốn làm lại hổ bôn cho nên phong ta làm hổ bôn trung lang tướng, túc vệ phủ Xa Kỵ.



Hổ Bôn trung lang tướng tương đương với đội trưởng đội cảnh vệ, chuyên trách bảo vệ lãnh đạo tối cao.




- Người cho là Hứa Chử cam tâm tình huyện trợ giúp ta hay sao? Chủ công lệnh cho ta gây dựng lại quân Hổ Bôn, y hoặc là dòng họ sau lưng y sẽ không để cho ta làm điều đó một cách dễ dàng. Có điều tên kia có thể không dễ dàng ra tay nhưng lại có thể âm thầm.



- Xin thúc phụ nói rõ.



Điển Vi nhỏ giọng nói:



- Hứa Chử và mấy dòng họ lớn ở Dĩnh Xuyên có quan hệ chặt chẽ với nhau. Tuân thị, Trần thị, thậm chí là Chung thị đều có quan hệ rất sâu với y. Còn ta ở Hứa Đô, ngoại trừ chủ công ra không còn người nào có thể nhờ vả.



- Gây dựng lại Hổ Bôn là ý của Tào Công?



Điển Vi ngẩn người rồi gật đầu.



Tào Bằng cười nói:



- Vậy thúc phụ sợ cái gì? Có chủ công ở đó là được rồi. Sau lưng Hứa Chử tuy có các dòng họ ở Dĩnh Xuyên nhưng Điển thúc phụ cũng có thể nhờ vả minh hữu.



- Ta? - Điển Vi lắc đầu liên tục:



- Điều đó không được. Chủ công tin ta cũng là vì ta không có đi lại với ai. Nếu ta thay đổi thì nhất định sẽ ảnh hưởng tới niềm tin của chủ công. A Phúc! Ngươi không cần phải để ý tới chuyện của ta. Hứa Trọng Khang mặc dù lợi hại nhưng ta vẫn không sợ.



- Ý con không phải bảo người kết bè kết phái mà là bảo người dựa vào chủ công để mộ binh Hổ Bôn.



- Dựa vào chủ công để mộ binh?



Tào Bằng cười nói:



- Người trong họ của Tào công có thể nói là phần lớn đều qua chinh chiến. Chưa nói tới tinh binh dưới trướng tướng quân Tào Nhân, Tào Hồng, chỉ cần hai vị tướng quân Hạ Hầu Đôn và Hạ Hầu Uyên cũng có vô số người. Hổ Vệ của Hứa Chử chủ yếu lấy người trong họ y là chính. Còn Điển thúc phụ nếu muốn ngăn chặn y thì tất nhiên phải ra tay với người bên cạnh Tào công. Điều động tinh binh của Dự Châu để tuyển Hổ Bôn. Cho dù Hứa Chử có các dòng họ ở Dĩnh Xuyên đứng sau lưng thì sao? Hơn nữa, người còn có thể thông qua lần điều động binh mã này mà quan hệ gần gũi với người trong họ của Tào công. Con nghĩ, Tào công cũng sẽ không nghi ngờ người có tư tâm. Nói không chừng còn cảm kích người.



Điển Vi nghe thấy vậy trầm ngâm một chút rồi gật đầu.



- Có điều ta vẫn lo Điển Mãn gặp chuyện không may. Sau khi nó trở về, ta muốn ngươi quan tâm tới nó một chút có được không?



Tào Bằng mở to mắt:



- Con quan tâm tới y?