Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 11 : Tiểu Tư là ai

Ngày đăng: 18:31 30/04/20


Dịch giả: BsChien

Biên: VoMenh



Trong phòng khách, Dương Húc Minh rất thành khẩn ăn ngay nói thật, đồng thời thuận tiện vì chính mình mà giải thích.



Vương Trấn thì nhẹ gật đầu, trấn an cảm xúc Dương Húc Minh.



"Yên tâm, chúng tôi tạm thời không hoài nghi cậu, cho nên cậu không cần khẩn trương."



Vương Trấn nói xong, thu hồi tấm hình kia. Sau đó lại hỏi Dương Húc Minh một vài vấn đề.



Tỉ như vào đêm nữ sinh này bị sát hại, Dương Húc Minh lúc đó đang làm cái gì, đi nơi nào, có liên hệ với người lạ nào không...



Cơ hồ đều là theo một dạng công thức xét hỏi điều tra thông thường.



Nhưng Dương Húc Minh hoàn toàn chính xác cùng nữ sinh này không quen thân, hai người cũng không có liên hệ gì. Thậm chí cả tên nữ sinh này, Dương Húc Minh cũng không biết luôn, hai người cơ bản là người xa lạ, không cho cảnh sát có được bất kỳ sự trợ giúp nào.



Đối với cái này, hai cảnh sát cũng không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn.



Bọn họ trước khi đến đã có điều tra hết các vấn đề liên quan giữa Dương Húc Minh và nạn nhân này, tìm đến Dương Húc Minh cũng chỉ là làm theo nguyên tắc điều tra không bỏ sót, cũng thực tình không có trông cậy tìm được thông tin gì trọng yếu.



Sau khi hỏi xong một loạt câu hỏi, Vương Trấn đứng dậy.



- Đã xong rồi, chúng tôi sẽ không quấy rầy cậu nữa. Dương Húc Minh, cậu nếu sau này có phát hiện gì mới thì tùy thời có thể gọi điện cho tôi,chúng tôi sẽ liên lạc lại ngay.



Hai cảnh sát rất lễ phép chào tạm biệt Dương Húc Minh rồi quay người đi ra cửa.



Dương Húc Minh tiễn hai vị cảnh sát ra tận cổng. Đưa mắt nhìn hai cảnh sát rời đi, Dương Húc Minh theo bản năng quay lại nhìn thoáng qua.



Hắn thấy được trong nhà, căn phòng cũ của Lý Tử kia cánh cửa đang từ từ mở ra...



Dương Húc Minh giật mình, vội vàng đuổi theo Vương Trấn.



"Vương ca Vương ca! Chờ một chút!"
Đây là vì cái gì? Là bởi vì khu vực này lệ quỷ quá kinh khủng, Trành Quỷ không dám trêu chọc? Hay là bởi vì nguyên nhân khác?



Còn có câu kia "Không nên mang theo hung khí", cũng có chút ý vị thâm trường.



Yêu cầu Dương Húc Minh lẻ loi một mình tiến vào một khu vực quỷ dị, đồng thời không thể mang theo vũ khí phòng thân, cái này giống như có chút ép buộc.



Nhưng là vì cái gì không thể để cho Dương Húc Minh mang hung khí phòng thân? Có thể là bởi vì hung khí có khả năng chọc giận lệ quỷ tồn tại trong khu vực kia.



Còn có dòng chữ “bọn hắn”, cái chỗ kia chẳng lẽ là cái tổ quỷ? Bên trong không chỉ có một đầu lệ quỷ?



Dương Húc Minh ngồi trong góc nhà hàng, nắm vuốt Sinh Tử Lục, vẻ mặt đắng chát.



Có nên hay không nghe lời cuốn sách đi tìm căn phòng cũ kỹ màu đỏ sậm kia? Có khi nào đêm nay hắn liền phơi thây ở đó không? Mà Sinh Tử Lục khốn nạn nhất là cái địa chỉ căn nhà kia cũng không nói cho Dương Húc Minh, bắt Dương Húc Minh tự mình đi tìm.



Nếu như nói cuốn sách bại hoại là cái hệ thống, như thế thì cái hệ thống này cũng quá phế vật.



Lấy điện thoại ra, Dương Húc Minh vừa ăn cơm vừa lên mạng đọc tin tức. Hắn mong muốn tìm thấy chút dấu vết để lại ở trên Internet.



Nhưng mà hắn tìm kiếm một hồi lâu cũng không tìm ra ở khu vực Song Dát này có sự kiện kì quái gì, cũng không thấy căn nhà bỏ hoang màu đỏ sậm nào. Tìm ra một mớ thông tin toàn là râu ria ba xàm.



Một lúc sau, Dương Húc Minh uể oải bỏ điện thoại xuống, không thể không thừa nhận công cụ tìm kiếm vạn năng cũng không cách nào trợ giúp hắn.



Hắn ăn hết hai phần cơm, vừa mới chuẩn bị đứng dậy tính tiền, thuận tiện tìm bà chủ quán hỏi thăm căn nhà đỏ sậm bỏ hoang, đột nhiên điện thoại của hắn rung lên nhè nhẹ.



Có một tin nhắn đến.



Dương Húc Minh liếc qua, ngây ngẩn cả người.



Đây là tin nhắn từ một số điện thoại nặc danh. Không có hiện đầu số nhắn tới. Theo lý mà nói, dù là tin nhắn rác thì cũng cần có một dãy số mới đúng. Nhưng cái tin nhắn này lại không có, ở mục người gửi là một đống loạn mã.



Dương Húc Minh mở đọc tin nhắn, chỉ có một câu hỏi đơn giản xuất hiện ở trên màn hình:



- Tiểu Tư là ai?