Tây Du Ký

Chương 17 : Hành Giả đánh yêu ăn trộm Quan Âm bắt gấu thành tinh

Ngày đăng: 08:20 19/04/20


Tôn Hành Giả nhảy lên mây, các sãi thấy thất kinh hồn vía, đồng quỳ lạy nói rằng: - -- Ngài thiệt là thần nhân, biết đằng vân giá võ, không sợ lửa đốt, dám đánh yêu tinh. Tại ông già chẳng biết coi người, nên trời khiến mình làm mình chịu.



Tam Tạng nói:



- Thôi các ông chờ dậy, đừng phiền não làm chi, vái cho kiếm đặng cà sa thì xong xuôi mọi việc, sợ tìm không đặng, ắt là nó chẳng dung tình.



Các sãi nghe nói đồng niệm phật vang trời, xin thần thánh xét soi, kiếm áo cà sa cho đặng.



Nói về Tôn Hành Giả đằng vân tới núi Hắc Phong nhằm tiết tháng ba, xem núi non tốt lắm, có bài thơ cuối mùa Xuân như vầy:



Khắp nẻo nguồn khe chảy,



Ðầu non hoa cỏ đơm



Chim kêu người chẳng thấy,



Bông rụng nhánh còn thơm.



Tôn Hành Giả đương xem nghe trong bụi có người nói chuyện.



Hành Giả lén xuống, dòm thấy ba con yêu ngồi dưới đất mà nói chuyện với nhau; một thằng ngồi giữa mặt đen, bên tả là đạo sĩ, bên hữu là tú tài áo trắng, ngồi nói kinh nói sách, khoe phép khoe tài.



Người mặt đen cười rằng:



- Ít bữa nữa đến ngày sinh nhật của tôi, xin hai ông ráng đến.



Tú tài áo trắng nói rằng:



- Năm nào tôi cũng tới Ðại vương, có lẻ nào năm nay không đến?



Người mặt đen nói:



- Tôi xí đặng vật báu, là cái áo cà sa, tính mai làm hội Phật Y đặng ăn mừng một tiệc.



Ðại sĩ nghe nói cười rằng:



- Hay lắm, hay lắm! Tôi chẳng dám quên, ngày mai dự tiệc ăn mừng, ở ít bữa cho qua đám sinh nhật.



Tôn Hành Giả nghe nói, nín không đặng, nhảy ra giá thiết bảng hét lớn rằng:



- Mầy là đồ quỷ, ăn cắp áo cà sa, đừng lo làm Phật Y, phải trả cho tao lập tức.



Nói vừa dứt tiếng, giơ thiết bảng đánh liền, thằng mặt đen nổi gió trốn đi.



Lão đạo sĩ đằng vân bay mất, đập Tú tài áo trắng chết tốt hóa ra Bạch hoa xà, Hành Giả nổi nóng xách lên bứt con rắn đứt làm hai khúc. Rồi chạy vòng theo núi, mà kiếm quỷ mặt đen, xảy thấy động yêu, đóng cửa chặt kính, biển đề "Hắc phong động" rõ ràng.



Tôn Hành Giả giá thiết bảng kêu rằng:



- Bớ thằng chó chết, trả áo cà sa cho mau.



Yêu nhỏ vào báo rằng:



- Ðại vương ôi! Chắc làm hội Phật Y không đặng! Ngoài ngỏ có Thiên Lôi đầu trọc, đương đòi áo cà sa.



Hắc Phong nai nịt cầm cần thương, vòng ra cửa động.



Hành Giả thấy con tinh ấy: Ðội mão đen, mặc giáp sắt, cầm cây giáo cũng đen, coi giống cục than hầm một thứ.



Tôn Hành Giả cười rằng:



- Bộ mầy ở lò gốm thì phải?



Hắc Phong kêu lớn hỏi rằng:



- Mầy là Hòa Thượng chùa nào, áo cà sa làm mất ở đâu, khéo đến đây đòi bậy? Tôn Hành Giả nói:



- Áo cà sa để trong phương trượng tại chùa Quan Âm, hồi hôm bị lửa cháy chùa, mầy trà trộn lén vào ăn cắp, hăm làm hội Phật Y hồi nãy, bây giờ thiệt chối hay sao? Mau mau trả lại cho tao, mới là khỏi chết.



Hắc Phong nghe nói cười hả hả mà tiếc rằng:




Quan Âm nói:



- Nay đã gặp ngay sinh nhật, tôi xin dâng thuốc kim đơn.



Liền đứng dậy đưa dĩa thuốc mà chúc rằng:



- Xin uống huờn thuốc nầy sống lâu ngàn tuổi.



Hắc Phong ngậm thuốc chưa kịp nuốt, nó đả chạy tuốt khỏi họng, xuống tới bụng rồi.



Tôn Hành Giả hiện hình và đạp và tung trong bụng Hắc Phong nhào xuống đất năn nỉ xin tha.



Quan Âm hiện hình mà nói rằng:



- Ngươi trả áo cà sa, thì ta tha khỏi thác.



Hắc Phong biểu tiểu yêu đem áo ra.



Hành Giả chun lỗ mũi mà ra, giựt áo cà sa hai tay ôm chặt cứng.



Quan Âm sợ Hắc Phong làm dữ, lấy Kim cô quăng đại trên đầu.



Hắc Phong chờ dậy tức thì, lấy giáo đâm Hành Giả, Quan Âm liền niệm chú, Hắc Phong buông giáo, ôm đầu nhào xuống lăn chiên.



Quan Âm nói:



- Ngươi cũng nên bỏ thói yêu tinh mà quy theo phật.



Hắc Phong nói:



- Xin cho đầu hết nhức, thì tôi chịu quy y.



Tôn Hành Giả nói:



- Ngày giờ đâu mà nói cù cưa, để tôi đập một hèo cho rảnh.



Quan Âm cản rằng:



- Ðừng có giết nó, để ta dùng chuyện nầy.



Tôn Hành Giả nói:



- Dùng làm gì thằng ăn trộm đó?



Quan Âm nói:



- Núi Lạc đà không người coi giữ, nó đáng phong chức Thủ sơn đại thần.



Tôn Hành Giả cười rằng:



- Thiệt bà là phật từ bi, bắt thằng bợm niền đầu chớ không giết.



Quan Âm thí phát cho Hắc Phong, biểu cầm giáo theo hầu tả hữu.



Hắc Phong từ rầy sắp tới: Một tấm lòng hung khi ấy bỏ, bao nhiêu tánh dữ thuở nầy tiêu.



Quan Âm dặn Hành Giả rằng:



- Ngươi từ rầy sắp sau đừng sanh sự nữa.



Tôn Hành Giả chỉ mặt Hắc Phong mà dặn rằng:



- Phật bà chẳng thiếu chi vật báu, coi bằng mắt chớ bắt bàng tay, nếu thói cũ không chừa, chắc bị niền một cái nữa.



Nói rồi lạy tạ Bồ tát, rồi trở về chùa.



Quan Âm dẫn Hắc Phong đi về Nam Hải.