Tây Lam Yêu Ca

Chương 22 : Nội Thị

Ngày đăng: 21:26 18/04/20


Huân nhi, sau này hắn chính là nội thị của Huân nhi, phụ trách âm thầm bảo hộ an toàn cho Huân nhi, ngoài mặt là tiểu nô tài phụ trách chiếu cố cuộc sống hằng ngày của Tây Lam Cửu hoàng tử.”



Huân nhi vì luôn cùng y ở Thương Lam điện, bên người trừ bỏ cung nữ chiếu cố bé từ nhỏ đến lớn thì không còn cung nhân nào khác. Cho dù y tìm cho Huân nhi vài nô tài cũng không làm người ta đặc biệt chú ý.



Dù sao so với các hoàng tử khác, nô tài cung nữ bên người Cửu hoàng tử được Tây Lam đế vương sủng ái ít hơn nhiều lắm. Mặc dù ở Thương Lam điện có một đám nô tài cũng nữ hầu hạ đế vương, còn Huân nhi được bệ hạ sủng nịch cho phép sinh hoạt ở tẩm cung đế vương.



Còn cung điện của Cửu hoàng tử điện hạ đương nhiên cũng được đãi ngộ giống như đế vương.



Nhưng Tây Lam Thương Khung tự nhiên cũng biết người bên cạnh Huân nhi quá ít, nhưng y cũng không để tâm lắm. Dù sao Huân nhi vẫn luôn ở cùng một chỗ với y, người hầu hạ ban đầu vốn đã ít, hơn nữa đột ngột chọn một ít người đặt cạnh Huân nhi cũng không hợp lý lắm.



Chỉ một người là đủ.



Lúc đầu vẻ ngoài hờ hững của Huân nhi làm người ta cảm thấy không chân thật, Tây Lam Thương Khung trừ bỏ muốn ôm bé thật chặt trong lòng ngực thì không quan tâm tới những chuyện khác. Huống chi, Huân nhi cũng không thích bên người có thêm hơi thở xa lạ.



Chính là hiện giờ, Huân nhi của y đã trưởng thành, là một thiếu niên tuyệt mĩ cả người tản mát ra hơi thở yêu mị. Tuy biết trên đời này không có bao người có thể tổn thương Huân nhi của y, nhưng bên cạnh không hề có người đáng tin cậy âm thầm ở cạnh Huân nhi.



Tây Lam Thương Khung không thể nào yên tâm.



Dù sao ở bên cạnh Huân nhi, mặc dù có Hoán nhi cẩn thận ôn nhu chăm sóc bé, nhưng Hoán nhi chỉ là một nhân loại bình thường, không hề có năng lực vũ lực. Mà thiếu niên y cố ý chọn lựa cho Huân nhi đã được Nha đích thân dạy dỗ, thực lực trong mắt Tây Lam Thương Khung không tính là gì, nhưng trong Tây Lam, thậm chí là Thương Lam đã là không tầm thường.



“Nội thị? Phụ hoàng, Huân nhi trước kia có phải đã từng gặp hắn ở đâu không?”




“Huân nhi, lúc trước phụ hoàng thấy tiểu nô tài này thiên phú không tệ, hơn nữa nhu thuận lanh lợi, hiểu biết tình thế, vì thế mới có chủ ý để hắn hầu hạ bên người Huân nhi, chẳng qua lúc đó hắn còn quá yếu, cho dù ở bên cạnh cũng không làm được gì. Vì thế phụ hoàng bảo Nha mang hắn đi.”



Tây Lam Thương Khung tự nhiên biết bảo bối trong lòng đang nghi hoặc điều gì, vì thế chậm rãi nói. Vuốt ve mái tóc đen mềm tản mát sau lưng Huân nhi, Tây Lam Thương Khung nhìn thiếu niên quỳ gối bên dưới, tràn ngập oai phong cùng đạm mạc.



Thiếu niên này y quả nhiên không nhìn lầm, thiên phú không tồi, thế nhưng có thể trong vòng sáu năm xuất sư từ tay Nha, chứng tỏ thực lực của hắn đã được Nha thừa nhận. Mặc dù trên vài phương diện vẫn còn chưa đủ, bất quá để hắn hầu hạ bên người Huân nhi hẳn là có thể.



Nếu chỉ bằng thực lực này, thiếu niên này tuyệt đối không thể so với người xuất chúng, huống chi thực lực của Huân nhi vốn đã cực cao. Nhưng Tây Lam Thương Khung không phải tìm một người có thực lực cường đại hầu hạ bên cạnh Huân nhi, cái y cần là một nội thị trung tâm có thể linh hoạt xử sự, có thể phát huy tác dụng trong những lúc tất yếu.



Phải biết với thân phận Tây Lam đế vương của y, muốn người nào lại không được, sao có thể coi trọng một thiếu niên thực lực không đặc biệt xuất sắc ở bên người Huân nhi. Cho dù thiếu niên có thiên phú tốt cỡ nào cũng chỉ là một nhân loại mà thôi, cùng lắm là nhân loại được huấn luyện sáu năm.



“Các ngươi đứng lên đi!”



“Dạ, bệ hạ!”



“Ngươi tên là gì?” Nhìn thiếu niên đứng dậy cung kính đứng thẳng nơi đó, Huân nhi lại không có ý cự tuyệt. Người này, bé cũng không chán ghét, giữ ở bên người cũng không sao.



Huống chi, hiện giờ hấp dẫn ánh mắt Huân nhi là Nha đứng bên cạnh thiếu niên—— ảnh tử được phụ hoàng tin cậy. Tự nhiên Huân nhi không phải chú ý tới trang phục tối đen hay thực lực của hắn. Huân nhi chăm chú nhìn chính là ánh mắt duy nhất mà nam nhân biểu lộ ra ngoài, lúc vô tình nhìn qua thiếu niên đứng bên cạnh, ánh mắt thực phức tạp a!



“Bẩm Cửu điện hạ, Tiểu Di Tử! Nô tài gọi là Tiểu Di Tử!”