Tây Lam Yêu Ca

Chương 225 : Tê Hoàng Uyển

Ngày đăng: 21:26 18/04/20


“Ân, là Tê Hoàng uyển.” Tuy không biết vì sao hai vị lão sư lại lấy tên là Tê Hoàng Uyển? Hơn nữa xem tình thế thì có vẻ mọi người không nguyện ý ở lại đây, bên trong có gì dị thường sao? Bất quá, Phong Diệp vì sao lại kích động như vậy?



“Oa oa oa, thật tốt quá. Đại ca, Thần Thệ biểu ca cùng Huân nhi biểu đệ đều ở Tê Hoàng uyển, kia chẳng phải, sau này Diệp nhi muốn tìm Huân nhi biểu đệ cùng Thần Thệ biểu ca, chỉ cần bước ra khỏi Liên Ngâm uyển của chúng ta là được rồi a!” Phong Diệp kích động nhảy về bên cạnh đại ca Phong Vô Kỳ của mình, ánh mắt cười đến cong cong, giống như vầng trăng khuyết.



Tê Hoàng uyển cùng Liên Ngâm uyển chỉ cách nhau vài bước. Mà muốn tới Tê Hoàng uyển nhất định phải đi ngang qua Liên Ngâm uyển. Tuy cùng thuộc về Tây Diệp Cấm Hồn Cư, nhưng so với viện của những người khác, Tê Hoàng uyển cùng Liên Ngâm uyển có thể nói là tương liên chặt chẽ nhất. Bởi vậy Phong Diệp nghe Tây Lam Thương Khung khẳng định mới kích động như vậy.



Phải biết, Phong Diệp từ nhỏ tới lớn cơ hồ chưa từng rời khỏi phủ đệ Phong phủ. Trừ bỏ mấy đại ca nhà mình, Phong Diệp có rất ít bằng hữu đồng niên kỷ. Mà theo hai ca ca lớn lên, hai người cũng bắt đầu rời khỏi nhà, Phong Diệp hầu như rất ít khi ở cùng một chỗ với các ca ca. Mà đó cũng là lí do Phong Diệp muốn tới Tây Diệp La học viện.



Không chỉ vì Huân nhi biểu đệ cũng tới Tây Diệp La, còn vì hai ca ca cũng đều ở đây. Hiện giờ Diệp nhi cũng là thiếu niên, cũng khát vọng tự to tự tại, tựa như đại ca vậy, được làm chuyện mình muốn.



“Diệp nhi, Cửu điện hạ cùng… Thần Thệ mới tới, bọn họ còn chưa tìm được Tê Hoàng uyển. Chúng ta đưa bọn họ tới Tê Hoàng uyển đi thôi.” Nhìn Cơ Thần Thệ cùng Cửu điện hạ đứng cùng một chỗ, Phong Vô Kỳ thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhìn đệ đệ đang rất cao hứng nói.



“Đúng nga, Huân nhi biểu đệ cùng Thần Thệ biểu ca mới đến, khẳng định vẫn chưa biết đường tới Tê Hoàng uyển.” Thiếu niên giống như bừng tỉnh đại ngộ mà gật gù, sau đó xoay người chạy tới bên cạnh Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi, cười nói.



“Huân nhi biểu đệ, Thần Thệ biểu ca, chúng ta tới Tê Hoàng uyển đi!”



Tuy khoảng cách giữa hai viện bất quá chỉ có vài bước chân, nhưng diện tích mỗi viện vẫn rất lớn. Mà đặc biệt là Tê Hoàng uyển kế bên Liên Ngâm uyển mà bọn họ ở, có thể nói là nơi thanh nhã, cổ điển, u tĩnh nhất Tây Diệp Cấm Hồn Cư.




Huống cho, bọn họ một người là Tây Lam đế vương tuổi trẻ tuấn mỹ, một là Cửu hoàng tử được sủng ái nhất, bên người không có đám nô tài vờn quanh, cho dù mang hành lý như những người khác thì cũng không có khả năng bọn họ tự động thủ. Mà hôm nay vì tới bằng ma pháp trận truyền tống nên cũng không mang theo những người khác.



Bất quá, nội thị Tiểu Di Tử của Huân nhi cũng sắp tới rồi. Lần này tới Tây Diệp La học viện, tổng quản bên người Tang Đạt hiển nhiên không thể đi theo, mà Hoán nhi cũng bị lưu lại hoàng cung, chỉ mang theo Tiểu Di Tử hầu hạ.



Đương nhiên, những thứ quan trọng Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi đều đặt trong không gian giới chỉ, vừa tiện lại an toàn. Sau đó, Phong Diệp lưu luyến bị Phong Vô Kỳ kéo đi, Tê Hoàng uyển cũng chỉ còn Huân nhi cùng Tây Lam Thương Khung, mà về sau cũng chính là Cơ Thần Thệ.



Huân nhi ngồi trên đùi Tây Lam Thương Khung, nhu thuận dựa vào lòng nam nhân tuấn lãng ở phía sau, nhưng ánh mắt to tròn long lanh sáng rọi, hiếu kì nhìn cánh tay trắng nõn đang nâng lên cao cao của mình. Không, chuẩn xác mà nói là không gian giới chỉ được tạo hình tinh xảo vô cùng trên tay thiếu niên.



Đó là một chiếc nhẫn có hình mà đà la hắc sắc vô cùng sống động.



Mà theo từng trận ma lực dao động rất nhỏ, đóa hoa mạn đà la hắc sắc trên ngón tay Huân nhi tựa hồ chậm rãi sống lại, vô cùng hấp dẫn lại tràn ngập tuyệt vọng. Sau đó, trên bàn tay thon dài của Huân nhi giống như đang cầm một kết giới như quả cầu thủy tinh.



Mà bên trong kết giới là tiểu ly miêu nhỏ nhắn đáng yêu đang nhìn tuyệt mỹ thiếu niên trước mắt.