Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc
Chương 832 : Mã Vân Lộc
Ngày đăng: 20:30 18/04/20
Nữ nhân cỡi ngựa xách thương?
Điển Mãn nhìn cảnh này, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong suy nghĩ của hắn, nữ nhân tốt thì nên như mẹ của hắn lo liệu việc nhà, vậy mới được gọi là hiền lương thục đức, được gọi là cô gái tốt.
Nhưng mà, nữ nhân trước mắt mặt phấn lạnh lùng, lạnh giống như một khối
băng, lại còn xách trường thương, quả thực giống một cô nhím mình đầy
gai, khiến Điển Mãn vô cùng khó chịu.
Múa đao lộng thương là việc của nam nhân, không phải là việc của nữ nhân.
Ở trong nhận thức của Điển Mãn, chém giết trên chiến trường là việc nam nhân nên làm; lo liệu việc nhà, đó mới là việc nữ nhân nên làm. Người
này là chủ nghĩa đại nam tử điển hình, hiển nhiên không ủng hộ hành động của cô gái này.
Lúc này, Lã Mông đã xông lên theo.
Hắn đứng ở bên cạnh Điển Mãn, thấy bên trong huyện phủ có một nữ tử
xách thương cưỡi ngựa, cũng lộ ra vẻ quái dị. Quý phủ của Mã Đằng cũng
quá khiến người ta thất vọng rồi, lại để một nữ nhân ra ngăn cản đại
quân.
Tròng mắt Điển Mãn vừa chuyển, cười hì hì nói: "lão đại, nữ nhân này bộ dạng không tệ, ngươi có thể mang về".
Dừng một chút, Điển Mãn lại khẽ nói: "ngươi yên tâm, ta sẽ không nói cho chủ công đâu".
Lã Mông nhíu mày, trừng mắt nhìn Điển Mãn, nói: "Điển hắc tử, ca ca ta
chỉ thích nữ tử dịu dàng hiền thục, không muốn lấy về một con cọp cái.
Ngươi thử nghĩ coi, nếu lúc ngươi động phòng với nàng, khiến nàng không
cao hứng, một cước đạp người xuống giường, vậy thì thảm. Chúng ta phải
bắt nàng trước, rồi giao cho chủ công xử lý".
Điển Mãn gật đầu nói: "Ừm, có lý! "
Tiếng nói hạ xuống, Lã Mông liền nói tiếp: "Điển hắc tử, song chùy
ngươi đánh khắp thiên hạ không có đối thủ, thu thập nữ nhân này quả thực dễ như trở bàn tay, nàng liền giao cho ngươi. Bắt nàng lại, ta sẽ đích
thân thỉnh công cho ngươi! "
Điển Mãn sắc mặt đại biến, quát: "Lã Mông, ngươi vô sỉ! "
Điển Mãn hắn là đại nam nhân đỉnh thiên lập địa, sao có thể ra tay với nữ nhân?
Lã Mông lộ vẻ chính khí, mặt không đỏ, hơi thở không gấp, thản nhiên,
nhàn hờ hững căn dặn: "A Mãn, đây là mệnh lệnh, đây là mệnh lệnh ta ra
cho ngươi. Nếu ngươi cãi lệnh, cũng đừng trách ta mật báo với Điển thúc, nói ngươi không nghe theo mệnh lệnh! " Điển Mãn rất ngang ngược, nhưng
Điển Vi càng bá đạo hơn, nếu Điển Vi nghe được Điển Mãn không nghe hiệu
lệnh, chắc chắn sẽ chỉnh Điển Mãn một trận.
Nàng hít sâu một cái, đè nén khí huyết đang bốc lên, lại quan sát xung
quanh. Mã Vân Lộc thấy trường thương văng tới chỗ không xa bên cạnh,
liền định nhặt trường thương lên. Không có trường thương thì không thể
giết địch được.
Nhưng mà, tốc độ của Mã Vân Lộc nhanh, tốc độ Điển Mãn còn nhanh hơn nàng.
Vào lúc Mã Vân Lộc ra tay, Điển Mãn thoáng cái đá trường thương của Mã
Vân Lộc văng ra ngoài, khiến Mã Vân Lộc không còn vũ khí nữa.
Điển Mãn cười hắc hắc với Mã Vân Lộc, nói: "Đồ quỷ nhỏ, ngươi không còn vũ khí nữa, ta xem ngươi làm sao kiêu ngạo". Lúc nói, Điển Mãn căn dặn binh sĩ vây xung quanh bắt lấy Mã Vân Lộc.
Sau khi mấy binh sĩ tiếp cận Mã Vân Lộc, lại truyền đến tiếng bang bang.
Mấy binh sĩ, tất cả đều văng ngược ra ngoài.
Những binh sĩ này lộ vẻ kinh ngạc, ngã xuống đất không ngừng kêu thảm.
Điển Mãn nhìn thấy cảnh này, liền nhíu mày. Nếu hắn sử dụng thiết chùy, hai chùy liền có thể đập Mã Vân Lộc thành bánh thịt. Nhưng đối diện là
nữ nhân, cho dù nàng kia nói năng lỗ mãng với hắn, cho dù trong lòng
Điển Mãn rất chán ghét Mã Vân Lộc, nhưng Điển Mãn cuối cùng vẫn không
thể ra tay ác độc với Mã Vân Lộc.
Lã Mông xách trường đao đi tới, cười nói: "Điển hắc tử, khó xử sao! "
Tròng mắt Điển Mãn vừa chuyển, lập tức nói: "lão đại, nữ nhân này giao
cho ngươi xử lý". Sau khi nói xong, thân thể Điển Mãn lóe lên, lập tức
chạy ra.
Điển Mãn lui lại xong, lại chạy về phía binh sĩ khác trong huyện phủ, đại khai sát giới.
Lã Mông thấy Điển Mãn chạy đi, cũng không lộ ra bất kỳ vẻ ảo não gì.
Hai mắt hắn nhìn Mã Vân Lộc chăm chú, miệng tấm tắc tán thưởng, vừa
cười vừa nói: "Mã Đằng kia không ngờ có phúc khí tốt như vậy, sinh ra
con trai thì tuấn lãng vô cùng, sinh ra con gái lại quốc sắc thiên
hương, diễm lệ vô cùng, thật đúng là quái tai. Ừm, nhìn bộ dạng ngươi
cũng không tệ, làm tiểu thiếp cho chủ công nhà ta cũng được, đầu hàng
đi".
Mã Vân Lộc nhìn chằm chằm Lã Mông đầy cảnh giác, quát: "cẩu tặc, ngươi đừng hòng vũ nhục ta, bổn cô nương thề không đầu hàng".
Lã Mông nói: "ngươi sẽ đầu hàng! "
Mã Vân Lộc hừ một tiếng, lộ ra vẻ khinh thường.