Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc
Chương 833 : Mưu của Hàn Toại
Ngày đăng: 20:30 18/04/20
Lã Mông nhìn chằm chằm Mã Vân Lộc, trên mặt lộ ra thần sắc giống như cười mà không phải cười.
Mã Vân Lộc nhìn thấy vẻ mặt như đòi nợ của Lã Mông, đôi mi thanh tú khẽ cau lại.
Tình huống như vậy, khiến trong lòng nàng dâng lên cảm giác bất ổn. Hai tay Mã Vân Lộc đặt ở trước người, cảnh giác nhìn qua xung quanh, sợ có
người nào đó đột nhiên nhào qua, đè nàng xuống đất. Mã Vân Lộc quan sát
cẩn thận một phen, phát hiện lúc binh sĩ xung quanh nhìn nàng thậm chí
có chút ít sợ hãi, không xông lên.
Thấy vậy, trong lòng Mã Vân Lộc trở nên rất nghi hoặc.
Chẳng lẽ là, tướng lãnh trước mắt đang có quỷ kế gì?
" lão đại, ta tới đây! "
Lúc này, lại truyền đến giọng nói của Trương Hổ.
Trương Hổ cùng Lưu Dương đứng chung với nhau, hai người không ngờ dẫn
theo binh sĩ áp giải một đám người già và trẻ em đi ra. Lã Mông thấy
vậy, nụ cười trên mặt thoáng cái sáng lạn. Lúc trước khi hắn phái binh
sĩ xông vào phủ đệ của Mã Đằng, liền bảo Trương Hổ cùng Lưu Dương trực
tiếp dẫn người đi ra sau hậu viện, mục đích chính là muốn khống chế gia
quyến của Mã Đằng trước, mượn cái này khiến Mã Vân Lộc sợ ném chuột vỡ
bình.
Mã Vân Lộc thấy một đám người đi tới, trong đó còn có người thân của
nàng, lập tức kinh hô: "đại nương, nhị nương..". Mã Vân Lộc liếc Lã
Mông đầy ai oán, cũng biết Lã Mông không có ý ra tay.
Nàng nhìn chằm chằm Lã đầy hung dữ, ánh mắt kia hận không thể một ngụm nuốt sạch Lã Mông.
Lã Mông chinh chiến sa trường, tâm tính sớm đã cứng cỏi, há có thể bị Mã Vân Lộc hù dọa.
Trên mặt hắn mang theo nụ cười hờ hững, nói: "Mã Vân Lộc, gia quyến của ngươi đã bị ta bắt được, chung quanh lại có vô số binh sĩ, ngươi cũng
không thể nào đào tẩu được, đầu hàng đi! "
Lông mày Mã Vân Lộc nhướng lên, khẽ nói: "Bảo ta đầu hàng, tuyệt không có khả năng đâu! "
Lã Mông vỗ tay khen ngợi, liên tục than thở: "tốt, không hổ là nữ nhi anh hào, bội phục, bội phục! "
Mã Vân Lộc nghe lời nói bất âm bất dương của Lã Mông, trong lòng càng tức giận không thôi.
Lã Mông sải bước đi đến bên cạnh gia quyến của Mã Đằng, đánh giá cẩn
thận gia quyến của Đằng, cuối cùng còn tấm tắc tán thưởng. Mã Đằng kia
chỉ là một mãng phu mà thôi, nhưng thê thiếp trong nhà không ngờ đều bộ
dạng như hoa như ngọc, mỹ mạo vô song, khó trách con trai và con gái
sinh ra đều là kẻ khiến con mắt người ta sáng lên, xem ra là có nguyên
nhân cả!
Lã Mông phủi tay, nói: "Mã Vân Lộc, ngươi không đầu hàng, ta liền giết
Bình! "
Mã Đằng hỏi: "Văn Ước có biện pháp gì? "
Hàn Toại trả lời: "huynh trưởng, chúng ta có đại quân chín vạn, mà
huyện Tân Bình lại không có binh để thủ. Chỉ cần đại quân của chúng ta
xuất hiện ở ngoài thành, quân coi giữ trong thành nhất định sẽ bị đại
quân của chúng ta hù dọa. Vì vậy, ta cho rằng tạm thời chúng ta không
nên vội vã dàn xếp cho binh sĩ nghỉ ngơi, mà nên mang theo đại quân chín vạn đi dạo một vòng ở ngoài huyện thành Tân Bình, thể hiện ra thực lực
của chúng ta, hù dọa binh sĩ thủ thành, như vậy ngày mai mới có thể làm
cổ vũ sĩ khí, chiếm lấy huyện Tân Bình".
Mã Siêu nghe vậy, đồng ý nói: "thúc phụ nói như vậy rất có lý, trong
lòng binh sĩ thủ thành đã không còn dũng khí tái chiến, chúng ta chiếm
lấy huyện Tân Bình liền dễ như trở bàn tay".
Mã Đằng thấy con trai cũng đồng ý, liền gật đầu đáp ứng.
Hai trùm sò trong quân nhanh chóng đạt thành ý kiến, đại quân tiếp tục lên đường, đi thẳng tới huyện thành huyện Tân Bình.
Khi Mã Đằng cùng Hàn Toại suất lĩnh đại quân chín vạn tới ngoài huyện
thành huyện Tân Bình, binh sĩ đông nghịt khiến quân coi giữ trong thành
sợ hãi kêu lên một tiếng. Mã Đằng mượn uy thế đại quân, lại mở miệng đe
dọa binh sĩ thủ thành, bảo người thủ thành chủ động đầu hàng. Sau đó, Mã Đằng mới mang theo binh sĩ bỏ đi.
Cuối cùng, đại quân dựng trại đóng quân ở ngoài huyện thành Tân Bình.
Bởi vì Mã Đằng đi bộ một vòng ở ngoài thành, khiến cho trong thành dấy lên sóng gió động trời.
Huyện lệnh huyện Tân Bình mới nhậm chức hoảng loạn, sợ hãi không thôi.
Ngày xưa, binh lực của Vương Xán chưa đủ chín vạn, đã có thể dễ dàng
chiếm lấy huyện Tân Bình. Bây giờ Mã Đằng cùng Hàn Toại suất lĩnh đại
quân chín vạn hùng hổ đánh tới, muốn đánh hạ huyện Tân Bình quả thực là
dễ như trở bàn tay, hơn nữa Mã Đằng cùng Hàn Toại có uy vọng rất cao ở
Tây Lương, đại quân của bọn họ tiến tới, khiến tâm tư của bách tính
trong thành đã bắt đầu rục rịch.
Trong lúc nhất thời, trong thành hỗn loạn, đã có người chuẩn bị góp sức cho Mã Đằng.
Bởi vậy, liền có thể nhìn ra năng lực của Hàn Toại.
Chỉ là thị uy, cũng có được hiệu quả lớn như thế, có thể nói là hạ bút như thần.
Đại quân của Mã Đằng sau khi đóng quân ở ngoài thành, đại quân rốt cuộc có thời gian nghỉ ngơi. Những binh sĩ này đã sớm không chịu nổi, bây
giờ có thời gian nghỉ ngơi, liền ngã đầu đi ngủ.
Một đêm này, không thể nghi ngờ là an tĩnh nhất.