Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc
Chương 840 : Ẩn nhẫn
Ngày đăng: 20:30 18/04/20
Dương Phong bỏ đi, lặng yên không chút tiếng động.
Có điều, Dương Phong mặc dù bảo vệ được tánh mạng, nhưng trong lòng lại không dễ chịu là bao. Vì tính mạng của hắn là do Điển Vi cầu tình cho
hắn mới có thể bảo toàn, thế là đã nợ một đại ân.
Một Dương Phong, với đại quân mà nói, không có gì quan trọng.
Trong quân của Vương Xán, người võ nghệ cao cường hơn Dương Phụng không chỉ một hai người, người thông minh hơn Dương Phụng cũng không ít. Giao chiến với Mã Đằng, tác dụng của Dương Phong cũng không lớn, cho nên
Vương Xán dứt khoát để cho Dương Phong chạy.
Sáng sớm hôm sau, Vương Xán suất lĩnh hơn bốn vạn binh sĩ tiếp tục lên đường, tiến về phía huyện Tân Bình.
Lần này, trên đường không gặp phải chuyện, đi tới huyện Tân Bình thuận buồm xuôi gió.
Trong vòng nửa tháng, trinh sát do Vương Xán phái ra rốt cuộc dò xét
được vị trí đại quân của Mã Đằng. Cùng lúc đó, đại quân của Mã Đằng cũng dò xét được tin tức Vương Xán giết về.
Sau khi Mã Đằng biết được tin tức về đại quân của Vương Xán, lập tức
bảo tất cả binh sĩ dưới trướng dừng lại, không tiếp tục lên đường nữa.
Tốc độ Mã Đằng suất lĩnh đại quân sáu vạn người đi đường rất nhanh, rất
gấp, bọn binh sĩ uể oải không chịu nổi, nếu trực tiếp giao chiến với
Vương Xán, sức chiến đấu quá yếu, sẽ bất lợi với đại quân.
Vì vậy, Mã Đằng bảo đại quân dựng trại đóng quân, sau khi nghỉ ngơi và hồi phục lại quyết chiến với Vương Xán.
Lúc này, song phương còn có một khoảng cách nhất định, phải đi hơn một
ngày nữa, Mã Đằng có thời gian đầy đủ để binh sĩ nghỉ ngơi.
Đại quân dựng trại đóng quân, cả đám binh sĩ đều cố hết sức để điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị nghênh chiến.
Đại trướng trung quân, Mã Đằng và Mã Siêu, Mã Đại, Mã Hưu cùng với
tướng lãnh dưới trướng Mã Đằng tề tụ ở trong này. Mọi người đều ngồi
xuống, thương thảo biện pháp đối phó với Vương Xán. Do Lã Mông chiếm
được huyện Hòe Lý, cắt đứt tin tức ở huyện Hòe Lý, làm cho Mã Đằng hiện
tại cũng không có được tin tức của Hòe Lý, cũng không biết chuyện Mã
Thiết bị giết chết.
Mã Đằng ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt nghiêm túc, rất có uy nghiêm.
Vương Xán khẽ gật đầu, nói: "chúng ta đợi hơn mười ngày, là vì chờ A
Mông suất lĩnh đại quân đuổi theo, cắt đứt đường lui của Mã Đằng. Hôm
nay A Mông phái người truyền tin, hắn đã lãnh binh tới rồi".
Thời gian mười ngày, đã đủ để Lã Mông đuổi kịp.
Vương Xán sau khi nhận được tin tức, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Điển Vi nghe Vương Xán nói Lã Mông dẫn đại quân tới rồi, trong lòng
cũng vô cùng vui mừng, hưng phấn mà chà xát tay, ồm ồm nói: "chúng ta bị Mã Đằng cùng Mã nhi đuổi suốt mười ngày, cuối cùng cũng có cơ hội giết
về rồi. Lần này, ta phải chém rụng đầu tên khốn Mã Đằng kia, xem xem hắn còn dám kiêu ngạo không".
Mã nhi, là xưng hô của tướng lãnh trong quân đối với Mã Siêu.
Vương Xán nghe xong lời của Điển Vi, cười mà không nói gì.
Lúc này, tất cả mọi người đều lòng tin tràn đầy, khí thế ngẩng cao, xoa tay chuẩn bị chém giết một phen. Ánh mắt Quách Gia sang quắc, nhìn thấy biểu lộ của mọi người, liền biết những tướng lãnh này đã chuẩn bị đại
sát tứ phương, sính uy giết địch.
" Thùng! Thùng! "
Đột nhiên, ngoài doanh địa truyền đến tiếng trống trận ầm ầm.
Ngay sau đó, tiếng kèn cũng truyền tới theo.
Vương Xán nghe được âm thanh ngoài doanh địa truyền đến, biết là Mã
Đằng lại dẫn đại quân tới khiêu chiến. Lần này, Vương Xán sẽ không tiếp
tục nhượng bộ, tránh mà không ra nữa. Bây giờ, đại quân do Lã Mông suất
lĩnh đã tới rồi, là lúc đại quân nên ra oai. Cục diện khiến Mã Đằng kiêu ngạo, liền dừng ở đây.
Vương Xán đứng phắt dậy, nhìn về phía chúng tướng, quát: "chư vị, theo ta giết địch! "
" dạ! "
Mọi người ôm quyền trả lời, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn. Cả đám tướng
lãnh vội vàng đứng lên, đi theo Vương Xán cùng ra ngoài doanh trướng.