Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc

Chương 841 : Đại kỳ của Mã Đằng đổ rồi

Ngày đăng: 20:30 18/04/20


Sau khi ra khỏi doanh trướng, liền lập tức có binh sĩ dắt ngựa Ô Chuy tới cho Vương Xán. Vương Xán mặc giáp trụ, chân đạp một cái liền xoay người lên ngựa, đi ra ngoài doanh địa. Tướng lãnh trong quân

như Triệu Vân, đã đi triệu tập binh sĩ, chuẩn bị nghênh chiến.



Không lâu sau, đại quân đã tập kết xong.



Cửa doanh địa mở ra, Vương Xán suất lĩnh đại quân giết ra ngoài.



Mã Siêu mặc áo giáp ngân sắc, dưới háng cưỡi Hãn Huyết mã, trong tay

xách Hổ Đầu Trạm Kim thương. Hắn ngồi trên lưng ngựa, ngẩng đầu ưỡn

ngực, chỉ thẳng thương vào doanh địa của Vương Xán, uy phong hiển hách,

khiến người ta sợ hãi. Đại quân của Mã Đằng sau khi trông thấy tư thế

oai hùng của Mã Siêu, liền rống lớn, cổ vũ trợ uy cho Mã Siêu.



Nhưng mà, đang lúc Mã Siêu mắng to Vương Xán là rùa đen rút đầu, Vương Xán lại suất lĩnh đại quân đi ra.



Một màn này, khiến Mã Siêu mở to mắt.



Hắn há to miệng, lại trừng mắt nhìn, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.



Ngày xưa, Mã Siêu cùng Mã Đằng suất lĩnh đại quân tới mắng trận, Vương

Xán chưa bao giờ xuất hiện. Hơn nữa sau khi Mã Siêu mắng to một trận,

Vương Xán vẫn ở trong doanh địa thủ vững không ra, Mã Siêu cuối cùng

luôn muốn lãnh binh cường công. Hôm nay, Vương Xán lại ngoài dự liệu,

mang binh giết ra, đúng là mặt trời mọc ở đằng tây, thật kì quái!



Mã Siêu hét lớn: "Vương Xán, đồ con rùa đen rút đầu nhà ngươi, có dám cùng Mỗ gia đánh một trận không? "



Trong lòng Triệu Vân đã sớm không nhịn được sự kiêu ngạo cuồng vọng của Mã Siêu, nghe thấy Mã Siêu khiêu chiến, liền cỡi ngựa xông ra ngoài,

phóng về phía Mã Siêu.



Mã Đằng cỡi ngựa đứng ở phía trước đại quân, sau khi hắn nhìn thấy

Vương Xán mang binh giết ra ngoài, giơ trường thương trong tay lên, hét

lớn: "các huynh đệ, kiến công lập nghiệp chính là vào lúc này, theo ta

giết! Ai giết chết Vương Xán, quan thăng ba cấp, phong Hầu, phần thưởng

ngàn vàng". Mã Đằng cũng mặc kệ tình hình ban thưởng có phù hợp hay

không, cứ xuất ra khí thế của mình đã rồi tính sau.



Tiếng nói vừa hạ xuống, Mã Đằng đã thúc ngựa xách thương xông ra ngoài.
Mũi tên xuyên thủng cán cờ, nhưng chỉ xuyên tim, không bắn gãy đại kỳ.



Dù sao, cán đại kỳ cũng không mảnh, sau khi mũi tên bắn thủng không thể nào bắn gãy đại kỳ, chỉ là xuyên qua mà thôi. Lúc này, Điển Vi lại dùng tay trái cầm cả hai thanh Thiết kích, tay phải rút ra một thanh đoản

kích như thiểm điện. Hắn dừng lại một chút, rồi đột nhiên trừng hai mắt, dốc hết toàn lực phóng đoản kích.



" vù! "



Đoản kích phá không, bay thẳng đến cán đại kỳ.



Qua trong giây lát, lưỡi đoản kích gọt trúng cán của đại kỳ. Chỉ nghe

rắc một tiếng, cán cờ vốn bị mũi tên bắn một lỗ hổng, lập tức ngã xuống.



Mặc dù Điển Vi và Vương Xán cũng có thể đặt mục tiêu vào Mã Đằng, nhưng chung quanh Mã Đằng có rất nhiều binh sĩ, khó có thể ra tay. Nhưng mà,

đại kỳ luôn theo sát bên cạnh Mã Đằng, lại không có binh sĩ bảo vệ, dễ

dàng ra tay. Vì vậy, Vương Xán và Điển Vi đều nhắm vào đại kỳ, chỉ trong nháy mắt liền phá gãy đại kỳ của Mã Đằng, khiến nó ngã xuống đất.



Vương Xán nhìn thấy xong, liền hét lớn: "Mã Đằng bị giết rồi, giết! "



Tròng mắt Điển Vi vừa chuyển, hiểu ý của Vương Xán, cũng hét lớn: "Mã Đằng bị giết rồi, giết! "



Trong nháy mắt, binh sĩ chung quanh Điển Vi cũng rống to theo.



Cả đám binh sĩ lớn tiếng gào rú, một lát sau liền đem tin tức truyền ra ngoài. Trong lúc nhất thời, đại quân của Vương Xán liền khí thế rất

thịnh, dũng mãnh vô địch. Nhưng mà, lúc âm thanh vang lên trên chiến

trường, thì binh sĩ dưới trướng Mã Đằng lại ngẩn người, đều chợt nhìn về phía Mã Đằng, bọn họ vừa nhìn thấy đại kỳ đại biểu cho Mã Đằng đã ngã

xuống, trong lòng lập tức sợ đến loạn cả lên.



Trên chiến trường, người như kiến cỏ, không phải binh sĩ nào cũng có

thể thấy được Mã Đằng. Bởi vậy, liền có đại kỳ đại biểu cho chủ soái, Mã Đằng có đại kỳ của Mã Đằng, Vương Xán cũng có vương kỳ của mình.



Có câu người còn cờ còn người vong cờ đổ.



Binh Tây Lương không thấy đại kỳ của Mã Đằng, liền lập tức xảy ra bạo động.



Mã Đằng nghe thấy binh sĩ dưới trướng Vương Xán rống to, trong lòng

kinh ngạc vô cùng. Hắn quay đầu nhìn lại, lại phát hiện soái kỳ của mình đã ngã xuống, vội sai người dựng thẳng đại kỳ lên.