Tây Thu Tiểu Công Chúa

Chương 46 : Tranh thủ lúc răng còn khoẻ

Ngày đăng: 17:02 18/04/20


Đúng đấy, WC và chị mày êu nhau đấy? Thì nàm thao? Các em muốn gì nào?



Eo, vênh nhỉ?



Không biết giờ mình lên mặt như thế có sao không nữa?



Khổ nỗi chưa kịp kiêu đã bị hai con béo hắt cả thùng nước đá đánh rầm một cái lên người á, ôi dồi ôi nó rét nó buốt nó lạnh phát run lên được.



Con còn chưa khai gì cơ mà, các mẹ nóng tính thế hả trời?



Kiểu này chúng nó biết quan hệ giữa Thu và Khôi thì chắc Thu chết không có chỗ chôn luôn ấy. Ai chả biết Khôi soái, Khôi mạnh mẽ, Khôi quái tính không đứa nào dám dây vào, tuy nhiên sự thật là Khôi lắm fan cuồng á.



Và chỉ có một Khôi nhưng tới bao nhiêu fan là fan, cậu ấy không thể 24/24 bên tớ được, cho nên rất nguy hiểm ấy, tốt hơn hết Thu nên tìm cách tự bảo vệ chính mình.



-“Tớ với Khôi là bạn thân, bạn ruột của nhau nên hay đi cùng mà, nói linh tinh gì vậy?”



-“Láo toét, bạn thân đâu có thơm nhau đâu.”



-“Ây za…các bạn cứ bình tĩnh…là thế này…Khôi…Khôi…thích người khác đó, nhưng hai đứa đấy giận nhau nên Khôi thơm và nắm tay Thu để chọc tức người ta thôi.”



Vừa mới dứt lời thì mắt cái Diệp đã sáng long lanh luôn.



-“Thật ạ? Thật không chị Thu? Vậy là anh Khôi thích em à?”



Chi cô nương đen mặt nghi hoặc, mấy đứa còn lại trong nhóm cũng có vẻ chưa hài lòng lắm với câu trả lời nên tớ đành phải bồi thêm.



-“Ừ, có khi vậy đấy. Mọi người nghĩ mà xem Khôi sáng láng như thế có điên mới thích Thu nha. Mà nói thật Thu có người thương rồi.”



-“Ai cơ?”



-“Có phải Khỉ không?”



-“Đúng rồi, cái gì mà thương nàng sủng nàng không muốn nàng chịu uỷ khuất đó…”



Bọn nó nhao nhao cả lên, ôi Khỉ ơi xin lỗi cậu nhé, tình huống cấp bách đành mượn tạm danh tính vậy. Tớ hít một hơi sâu thật sâu, gật đầu đánh rụp rồi quả quyết khẳng định.



-“Đúng vậy, đúng là Khỉ. Thu thương Khỉ từ ngày mới vào lớp 10 cơ, nhưng Thu chưa nhận lời vì không muốn Khỉ lơ là chuyện học hành, mong cậu ấy hết mình nỗ lực phấn đấu để tương lai sẽ trở thành ông chủ của tập đoàn phân than lớn nhất Việt Nam.”



Eo, tụi nhóc ngây thơ dễ sợ, tin sái cổ luôn rồi, thả Thu ra ngay lập tức. Tớ nhặt áo quần đồng phục dưới đất gấp gọn bỏ vào cái túi nhỏ, đồ bẩn hết thế này chắc hôm nay không tham gia được đội cổ vũ rồi, hơi buồn buồn à, mà đang định phóng về nhà thì đụng trúng Khôi chứ, trời ơi ánh mắt cậu ấy còn kinh khủng hơn cả lũ kia cộng lại.



Cũng muốn mách lẻo lắm nhưng sợ ông tướng này lại làm to chuyện nên Thu đành phải bịa à.



-“Thu…Thu…trượt chân bị ngã vào bể nước Khôi ạ.”



Cứ ngỡ bạn trai đau lòng thương xót lắm, ai ngờ không những không dỗ dành nịnh ngọt Thu mà còn quát xa xả xa xả ý.



-“Tưởng Thu ngu vừa vừa thôi chứ ngu quá như thế này thì ai mà chịu nổi?”



-“Hả? Thu bị ngã nha, bị đau hết cả người mà Khôi còn mắng Thu à?”



-“Mắng cho chừa đi, mắt cứ trớn lên ngó trai đẹp nên mới thế chứ gì? Cái tính lăng nhăng mãi không sửa được, sau này thử hỏi làm gương cho con cái thế nào đây?”



Xi.



Con tớ mắc mớ gì Khôi phải lo?



Ấm ức bĩu môi thôi chứ hèn không dám ý kiến cậu ạ, Khôi cởi áo khoác ngoài khoác cho Thu rồi kéo tay tớ lôi đi xềnh xệch ấy.



-“Khôi lại sao thế? Không vào thay đồ đi sắp thi đấu rồi.”



-“Khôi đưa Thu về.”
“Khôi có giỏi thì đổ thêm thìa nữa đi nè, cho Thu nghẹn chết luôn đi.”



Viết nắn nón ra giấy nháp, oai không?



Thế nào mà đe doạ thành công nó mới máu chứ, rốt cuộc WC cũng chịu ăn, Thu thì đói quá không thể nũng nịu được thêm nữa rồi, hai đứa tỏm ta tỏm tẻm đánh chén sạch sẽ luôn.



Đang định quay ra dỗ dành người ta một chút cơ mà lại thấy bóng dáng bọn cái Chi chuẩn bị rẽ vào lớp rồi nên Thu ngay lập tức ngồi ngay ngắn sang một góc. Khôi thì thản nhiên vẽ vời như chẳng có chuyện gì xảy ra ấy, công nhận diễn tốt thật.



Giữa giờ ra chơi buổi chiều tớ nhận được email thư tình của bạn Khỉ, đại loại là Thu Thu yên tâm, kỳ này nhất định anh sẽ phấn đấu lọt top 10 để không phụ sự mong đợi của mình.



Thu còn đang suy nghĩ nên hồi âm như nào cho hợp lý thì Khôi đã giật lấy điện thoại, ngọt ngào soạn thư trả lời.



“Em không thèm nam nhân chỉ xếp trong top 10 đâu mình ạ. Em chỉ thích sánh đôi cùng người đứng đầu thôi. Mong mình đừng bao giờ gặp em cho tới khi mình giật được vị trí thứ nhất. Em cũng xin thề kỳ này nếu mình ngoi lên được vị trí đầu tiên em nhất định sẽ hôn mình trước toàn thể học sinh trong trường.”



Mà nói thật Khỉ chẳng tinh tế gì sất, tin sái cả cổ luôn, nhắn tin cho tớ rõ khí thế.



“Được, mình nhớ giữ lời thề. Anh từ giờ nhất định đóng cửa luyện công, từ giờ tới khi xếp thứ nhất sẽ không gặp mình nữa.”



Ựa, không biết tự lượng sức mình à? Thế thì từ giờ tới lúc tốt nghiệp chúng ta không gặp nhau rồi Khỉ à.



Quay sang nhìn cái mặt bạn Khôi đểu không tả nổi luôn, nhưng hình như việc đó khiến bạn hạ hoả hay sao ý, lúc trống điểm lại lẽo đẽo theo Thu ra lấy xe rồi đèo Thu về. Việc bạn đạp cứ đạp, việc tớ nói cứ nói, dường như chẳng liên quan tới nhau á.



-“Khôi à, Khôi đã hết bực chưa để Thu tâm sự chuyện hôm qua cho nó chất lượng.”



-“…”



-“Cái đó ấy…có một đợt bọn cái Diệp cái Chi chặn Thu lại hỏi chuyện giữa tụi mình, tớ sợ lộ nên mới phải nói dối tớ thích Khỉ.”



-“…”



-“Thề có trời đất chứng giám, người Thu thương chỉ có một mà thôi.”



Giờ chỉ nhìn thấy lưng Khôi thôi à, chẳng biết thái độ nó méo mó ngang dọc ra sao đây?



-“Khôi à…Khôi…”



-“…”



-“Khôi không tin Thu hả? Khôi cứ lạnh lùng như thế Thu buồn lắm đó.”



-“…”



Thôi nha, cách này không xong rồi, tốt nhất giở thủ đoạn thôi. Thu oà khóc nức nở luôn, nhiều khi tớ cũng thấy tớ giỏi thật đó, muốn có nước mắt là có liền à. Bạn rốt cuộc cũng mủi lòng, quay lại dịu dàng lau mặt cho Thu rồi vỗ về.



-“Đừng khóc, khóc nhiều đau mắt đó.”



-“Nhưng Khôi ghét với giận Thu mà, lòng Thu không yên nổi ý, khổ tâm chết đi được.”



Hơi bị mếch ca lờ ý nhỉ? Nhưng kệ đi, khả năng làm nũng của tớ vẫn chưa ăn thua gì với cậu ấy đâu.



-“Khôi không giận, nhưng Thu làm Khôi bực mà Thu chẳng chịu dỗ dành gì cả.”



-“Khôi thích dỗ như nào?”



-“Khôi chẳng biết nữa, nhưng bây giờ mà có ai đó ôm mình thì tuyệt.”



Gớm, nói thẳng ra luôn mất gì đâu mà phải vòng vo tam quốc thế? Tuy nhiên Thu cũng thấy cái lỗi lần này của mình hơi lớn lớn nên chủ động vòng tay qua ôm bạn.



-“Thích thật đấy, giá kể người ấy ôm chặt hơn tý nữa nhỉ?”