Tha Thứ Cho Anh Được Không?

Chương 25 :

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


"Sáng ngày 31 tháng 1 năm 2019, một vụ nổ xảy ra trên con tàu du lịch mã số 01137XF183 khi đang trên đường từ bến Cảng Nam tại thành phố Quảng Châu tiến sang Canada. Vụ nổ xảy ra giữa vùng biển Thái Bình Dương khiến 13 người khách thiệt mạng, 23 người bị thương và 10 người mất tích. Con tàu du lịch bị cháy rụi, một phần bị đắm chìm sâu xuống lòng biển, các chất hóa học bị rò rỉ đã gây ô nhiễm vùng biển... Đồng thời phần lớn còn làm thay đổi dòng hải lưu trên Thái Bình Dương khiến cho các phương tiện di chuyển không thể lưu thông trên vùng biển này. Hiện các cơ quan chức năng vẫn còn xem xét và điều tra..."



"Đáng sợ quá!"



"Thời buổi này thì làm gì có chuyện bỗng dưng con tàu phát nổ? Tôi nghĩ có kẻ nào đó cố ý..."



"Chắc không phải đâu. Do con tàu hỏng hóc bộ phận nào đó thôi."



"Kiểu này thì chẳng dám đi tàu thủy nữa... Sợ thật..."



Tin tức vừa mới phát ra, âm thanh bàn tán xôn xao đã lên đến cực điểm.



...



Tại bệnh viện.



Trần Hạo sắc mặt âm trầm ngồi chờ trước cửa phòng hồi sức. Một lúc sau anh nhận được cuộc gọi.



Viên Thành:"Tôi đang ở quán bar số 5 đường X, tình hình thì... không được khả quan lắm..."



Trần Hạo:"Có chuyện gì?"



Viên Thành:"Nơi này vừa xảy ra một vụ án mạng. Bốn tên quản lí ở đây đã bị giết rồi. Như vậy có nghĩa là chúng ta không lấy được thêm thông tin gì nữa..."



"Bị giết?"



"Ừm! Bị sát thủ bắn tỉa đến chết!"



"Được rồi. Cậu mau rời khỏi đó đi, tránh bị mấy tên cảnh sát hỏi, gây thêm phiền phức."



"Ừ."



"Còn nữa, cậu quay lại bến Cảng Nam cùng Trương Hoàn tiếp tục điều tra. Không tìm được Lục Triết Hy thì cũng phải tìm được manh mối kẻ chủ mưu sau việc này."



"Tôi biết rồi. Mà, Hoàng thiếu sao rồi?"



"Không sao rồi, cậu ta đang nằm trong phòng hồi sức. Cũng may lúc đó tôi kịp nhảy xuống vớt được lên không thì chậm trễ một giây nguy cơ sóng biển cuốn bay mất cả người đi luôn..."



"Vẫn là anh phản ứng nhanh nhất. À, làm sao anh biết được trên con tàu có bom?"



"Chuyện này thì phải cảm ơn cô nhân viên soát vé. Cô ấy nói trên con tàu ngoài Lục Triết Hy ra thì toàn là những gã mặc đồ đen trông vẻ mặt thì rất hung dữ. Tôi đoán được chúng là xã hội đen hay sát thủ gì đó, nghĩ chắc rằng chúng sẽ mang vũ trang. Sau đó tôi dùng ống ngắm nhiệt kiểm tra thì phát hiện trên tàu có khoảng 200 kg thuốc nổ."



"Xem ra còn rất nhiều nghi vấn trong vụ việc này."




"Không phải đâu." Trần Hạo đáp:"Khi yêu, cậu rất chân thành."



"Có lẽ, tôi không nên yêu một ai đó nữa... hai người tôi yêu... đều do tôi mà chết..." Cổ họng hắn nghẹn lại và từng tiếng khóc nức nở của hắn phát ra từ cổ họng.



Trần Hạo cũng không biết nói gì để an ủi hắn lúc này. Anh chỉ biết hy vọng một điều ước mong manh rằng Lục Triết Hy vẫn còn sống sót an toàn.



...



Tại bãi đậu xe ở bệnh viện.



"Đáng ghét!" Lâm Tú Bình tức tối nghe điện thoại:"Ta muốn các người trừ khử Trần Hạo!"



"Thiếu gia, việc này... e là..."



"Nói nhanh lên!!!"



"Trần Hạo là trợ thủ đắc lực của Hoàng gia và còn là vệ sĩ thân cận của Hoàng Hiểu Long... Hơn nữa, hắn rất khó đối phó, ngài đừng gây chuyện với hắn..."



"TA MẶC KỆ, CÁC NGƯƠI MAU TÌM CÁCH TRỪ KHỬ HẮN ĐI!"



Hò hét xong, hắn tắt điện thoại và gọi một người khác.



"Sao rồi, tìm được hắn rồi chứ?"



"Rồi rồi, thứ lỗi cho ta vì để hắn nhảy biển nhé!"



"Nhưng hắn còn sống đấy chứ?"



"Còn sống!"



"Các người muốn hành hạ, tra tấn hắn thế nào thì tùy. Ta muốn hắn sống không bằng chết!"



"Chuyện này thì ngươi cứ yên tâm!"



"Được, tất cả số tiền ngươi yêu cầu ta đã chuyển hết vào tài khoản rồi đấy."



"Ta nhận được rồi."



Lâm Tú Bình chợt nở nụ cười kì quái: "Vậy thì giao dịch kết thúc!"



...