Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 14 : Hoàng thượng và Hoàng hậu không thể không nói?

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


――― Lịch sử về tình yêu cẩu huyết.....



Quả nhiên là đứa bé ngoan, tôi đây đưa ra ân huệ, hù dọa, tiểu nha đầu này quả nhiên ngoan ngoãn kể mọi sự việc. Không thể không nói, Như Nguyệt không hổ quả là nữ quan cung đình được Thái hậu sai bảo, thân mật như vật, những việc bát quái như thế mà cũng hiểu rõ ràng, mở miệng nói văn chương ngay, xem ra tôi phải xem lại năng lữ và trí tuệ của nàng.



Trải qua thời gian Như Nguyệt tường thuật lại, tôi đã hiểu rõ ràng những sự việc quan tròn.



Thì ra Tần Phiêu Phiêu là nữ nhi độc nhất của Nhất phẩm Thái Sư Tần Ly, năm nay 20 tuổi, trong nhà chỉ có một huynh trưởng là Tần Tư Tồn, Làm quan tới chức đại học sỉ, thị lang hình bộ, là một người trẻ tuổi hiếm có quan tâm nỗi oan của thiên hạ được người người ca tụng, còn Đoạn Ly xuất thân dòng dõi thư hương, làm quan lâu năm, luôn là trung lương, là trọng thần tiên đế và đương kim hòag thượng nể trọng, trọng quyền trong tay, nghe nói, cho dù Hạ Hầu Dận sau này kế vị có bất hòa với Tần Phiêu Phiêu thì vị trọng thần này vẫn được coi trọng, có thể thấy được ông lão luyện thành thục, được hai đời Đế Vương trọng dụng. Edit tại dien.dan.le.quy.don



Mà từ nhỏ Tần Phiêu Phiêu rất giống mẫu thân của nàng, dáng dấp châu tròn ngọc sáng, ngây thơ đáng yêu, không giống với những tiểu hư khuê tú khác, cha của nàng Tần Ly cho rằng nam tử cần bồi dưỡng thành tài, cũng là vì tránh việc ăn chơi sa đọa không giúp ích được cho triều đình, còn nữ hài nhi chỉ cần có thể tri thức hiểu lễ nghĩa là được, chủ yếu là để yêu thương cưng chiều, cho nên cứ tự do nuôi lớn như vậy, rảnh rỗi thì dạy cầm kỳ thư họa, học một ít đạo lý làm người, dẫn đến việc khi nàng 15 tuổi vẫn còn rất ngây thơ.



Nhưng vì tính tình ngây thơ lại có vẻ ngoài như hoa như ngọc, lại nảy sinh bất đồng giữa các tiểu thư hoàng tộc, mấy năm trước, vào thời điểm Hạ Hầu Dận và Hạ Hầu Du trưởng thành vẫn không chịu chọn phi, tiên đế Hạ Hầu Xương liền ép buộc hai đứa con trai tham gia đại hội xem mắt lần thứ nhất, triệu tập tất cả nữ nhi trọng thần Kinh Thành, kết quả là Tần Phiêu Phiêu cũng ở trong danh sách. Chỉ là Đoạn Ly không hứng thú với chuyện này, mà Đoàn phu nhân cũng là người có tính tình chịu không nổi gò bó, cho nên bọn họ đối với nữ nhi của mình chỉ yêu cầu một điều, ở đại hội các gia đình quan quyến gặp mặt không được gây ra phiền toái..



Tần Phiêu Phiêu cũng cực kì thông minh, dĩ nhiên biết ý định của cha mẹ, ai cũng không hy vọng nàng vào cung, nếu như chỉ ở ngoài cung, tìm nhân gia phú quý, có bọn họ làm chủ cả đời thuận lợi sinh sống, hơn nữa khi đó trong suy nghĩ của Đoạn Ly cũng đề cử, về phần người ông đề cử, sau này hãy nói, tạm thời lúc này không đề cập tới.



Mà Tần Phiêu Phiêu cũng hiểu rõ tâm tư của cha mẹ, nàng cũng không cảm thấy mình sẽ được tuyển, cha và mẹ nàng cũng không nghĩ đến khả năng này. Không có biện pháp, nữ nhi của người ta đều được người người ái mộ, nếu không là tài nữ vang danh tinh thông cầm kỳ thư họa, thì cũng là tú công nữ công hạng nhất, hoặc là đại mỹ nhân. Mà Tần Phiêu Phiêu nàng, không phải là không xinh đẹp, nhưng không phải là gương mặt xinh đẹp tinh xảo, mà chỉ nhìn thấy giống búp bê, đừng nói cầm kỳ thư họa, nàng biết không ít, nhưng cũng chỉ là cái tinh thạo cái không tinh thạo thôi..., ai bảo cha nàng lại cho rằng nữ hài tử không ngu ngốc không thô lỗ, chỉ cần có tiền có địa vị có người yêu thương thì sẽ thuộm buồn xuôi gió chứ? Cho nên...với chút tài mọn của nàng, thật sự không thể chiếm ưu thế khi tranh tài cùng các tiểu thư kia.
Vì vậy mọi người trong Phủ Thái Sư hôn mê tại chỗ, lão lệ tung hoành......



Thái giám tới tuyên chỉ trở về, chỉ nói Phủ Thái Sử mừng đến cảm động, tập thể hôn mê, thái tử quan tâm hỏi, có phải tiểu thư cũng hôn mê hay không, nghe được đáp án liền phi thân chạy ra ngoài, hoàng hậu nương nương nhìn như mở cờ trong bụng, cười không khép miệng, nghĩ thầm nhi tử lúc này rốt cuộc cũng tìm được chân ái rồi, bà đã nói bà tuyệt đối không thể nào nhìn lầm người......



Mà Phủ Thái Sư có nỗi khổ không nói được, chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ nhi mình vất vả nuôi lớn, nhìn muội muội lớn lên mập mạp trắng trẻo bị người khác đoạt đi còn phải giả bộ cảm ơn ân huệ của thiên tử, hộc máu, khiến bọn họ buồn bực mà tuân chỉ, Hoàng Thái Tử Điện hạ cực kỳ kiêu ngạo lại lần đầu rơi vào bể tình, còn lấy danh nghĩa bồi dưỡng tình cảm đem người đoạt đi, càng khiến Thái Sư và phu nhân vô cùng buồn bực.



”Ha ha ha ha, trời ạ, làm ta cười chết rồi, đây thật sự là việc làm của Hạ Hầu Dận?” Nghe Như Nguyệt nói tới đây, tôi rốt cuộc không nhịn nổi mà lăn lộn trên giường cười, thật không thể tưởng tượng nổi, nghĩ tới việc khối băng lạnh đó đi cướp người là không thể tưởng tượng nổi rồi, chậc chậc, nói như vậy Tần Phiêu Phiêu quả nhiên có sức quyến rũ lớn, chỉ là giống như thái tử thích Tần Phiêu Phiêu, Tần Phiêu Phiêu lại không thích thái tử, hơn nữa hoàng đế đã ban hôn, tại sao còn chưa ở chung một chỗ? Hơn nữa, thời điểm đó Hạ Hầu Dận nhìn tôi trong mắt chưa đầy oán niệm, tò mò, thật sự rất kỳ.



”Thái hậu, người không thể gọi thẳng tục danh hoàng thượng.” Đúng hẹn âm thanh tinh tế lại nhắc nhở.



Tôi vung tay lên không thèm để ý đón nhận ý kiến chút nào, “ok, không thành vấn đề, ngươi nói tiếp, ta và hoàng thượng sau này thế nào?”



”Sau thế nào ạ, nô tỳ nghe nói......”