Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 23 : (tiếp)

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


Tiếp tục như vậy tuyệt đối không được, ta sẽ làm cho mình trở thành Nê Bồ tát qua sông.



“Phiêu Phiêu, đã xảy ra chuyện gì sao?” Vừa đến hậu hoa viên, cánh tay bị Hạ

Hầu Du kéo lấy, hắn cúi đầu nhìn ta, ánh mắt thâm trầm, hoàn toàn đã

không còn sự cợt nhả vừa rồi, “Hoàng huynh hắn......., Nhưng

trước người.....” Hắn chau mày, một bộ dáng không nói tỉ mỉ thì

không thể hiểu.



Chỉ là mặc dù lời nói loạn thất bát tao (lung tung lộn xộn), nhưng mà ta lại hiểu được ý tứ của hắn, không khỏi cúi đầu thở dài.



Ta thở dài đẩy tay hắn ra, tâm phiền ý loạn, nhưng nhìn hắn bỗng nhiên có

dáng vẻ chân thành như vậy, trong lòng chợt động, hai người huynh đệ bọn họ trước nay tình cảm rất tốt, nói không chừng, trong lòng ta không

nghĩ ra gì đó, Hạ Hầu Du này lại có thể giúp ta tìm ra đáp án.



Mà ta đã chán ghét bị xoay vòng vòng, cùng Hạ Hầu Dận dây dưa như vậy nữa, ta có cảm giác, ta có thể bị hắn hại chết lúc nào cũng không biết.



Chậc, không được, như vậy quá nguy hiểm, quân tử không lập nguy tường dưới, ta cũng như vậy không thể tự tìm ăn khổ.



“Du” Ta chau chặt chân mày nhìn hắn, mặc dù đã hạ quyết tâm lại ôm một tia

nghi ngờ, hắn..... Ta có thể tin tưởng sao? Ở nơi trong cung này,

ta có thể tin tưởng bất cứ người nào sao?



“Phiêu Phiêu, ta không

biết xảy ra chuyện gì, nhưng nhất cử nhất động trong cung này, ta cũng

vẫn rõ ràng, người nghĩ muốn hỏi cái gì cứ hỏi đi, ta đảm bảo tri vô bất ngôn (biết thì sẽ nói).” Hắn bỗng nhiên thở dài, lôi kéo ta đi tới chỗ

sâu nhất trong viện, thẳng đến khi xác định không có người, thế này mới

dừng lại nói với ta.



“Vì sao bỗng nhiên quyết định nói cho ta biết?” Ta hỏi hắn vẫn như cũ có một chút cảnh giác.



“Bởi vì ta không hi vọng người gặp chuyện không may, mặc dù ta hiểu biết rất rõ đoạn quá khứ kia của người và đại ca, nhưng bây giờ đối với các

ngươi mà nói, ai cũng không đảm đương nổi phần tình cảm này, mà ta nhìn

ra được, người không nghĩ sẽ gánh chịu, không phải sao?” Hắn nhíu mày

nhìn ta cười như không cười.



“.........” Ta trầm mặc, sâu kín nhìn hắn, chung quy lại cảm thấy hắn chỉ nói thật một nửa, còn một

nửa khác vẫn gạt ta, nhưng ta lại hỏi không ra, trừ khi hắn nghĩ muốn
“Ai cũng biết người căn bản không phải, nếu như ban đầu không phải bởi vì một ít hiểu lầm, căn bản các ngươi......”



“Không, không phải vậy, coi như quay ngược lại thời gian chúng ta cũng không

thể!” Nhìn Hạ Hầu Du từ từ tiến lại gần, ta rốt cuộc không nhịn được lớn tiếng hô lên, hắn nhìn ta kích động như vậy, ngẩn người tại chỗ.



“Tại sao?” Hắn hỏi, lòng có hơi chua xót.



“Bởi vì......” Ta nhìn hắn, rõ ràng hắn không phải Hạ Hầu Dận, nhưng

ta lại cảm thấy khó chịu, cúi đầu, nắm chặt ngón tay, nhưng không biết

nên nói cái gì.



“Thật là, hai tên ngu ngốc!” Đang tại thời điểm

ta hết sức lo lắng, chợt bị người vỗ một cái lên trán, ta ngẩng đâu, lại không cẩn thận phát hiện mình rơi vào trong ngực hắn.



“Nha đầu

ngốc, quên đi, người nói không sai, cái gì qua cũng đều đã qua, nhưng

người phải tin tưởng ta, đại ca hắn tuyệt đối sẽ không hại người, biết

không?” Hạ Hầu Du ôm ta, được ôm trong ngực thật ấm áp, rất thoải mái,

ta miễn cưỡng tựa vào trong ngực của hắn, không muốn nhúc nhích.



Thanh âm của hắn rất dịu dàng, mà ta không tự chủ được gật đầu.



Chỉ là, hai nhi tử giống nhau một là hồ ly, còn lại một là Hoàng đế cao cao tại thượng, là người mà ta có thể tin tưởng sao?



Trong thời điểm ta đang mê man, sau lưng vang lên một tiếng rống to, “Này, hai người các ngươi đang làm gì?”



Không cần hỏi, đây tuyệt đối là âm thanh đại nhi tử của ta.



Xong đời, đây là tình huống gì?



Thái hậu cùng Vương gia ôm nhau bắt gian chính là người tình ngày xưa của Thái hậu- Đại nhi tử bây giờ.



Ta cảm thấy trên đầu một đám quạ bay qua.......



Quạc quạc, quạc quạc........