Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 24 : Hoàng đế là đại hồ Ly

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


Tiềm lực của con người là vô hạn, đặc biệt là thời điểm gặp khó khăn.



Hiện tại ta tự mình thể nghiệm tiềm lực này bộc phát, thời điểm nghe được

giọng nói lạnh lẽo vô tình của đại nhi tử, quả thực ta đã dùng tốc độ

giống như bay đạp tay chân tiểu nhi tử ra, sau đó phi thân chạy đến chỗ

cách xa Hạ Hầu Du, rồi vô cùng nịnh nọt cười nhìn Hạ Hầu Dận.



“Ha ha, ha ha, chúng ta không có làm cài gì hết.” Ta nói xong lại cười, ý đồ đảo loạn tầm mắt.



“Vậy sao? Vậy vừa rồi ta thấy là cái gì?” Đại nhi tử không có bị lừa, môi

mỏng mím chặt, cười như không cười nhìn ta, gian trá vô cùng.



“Á, Hoàng thượng mới vừa rồi nhìn thấy cái gì sao?” Ta vô tội nháy nháy

mắt, nhìn xung quanh, “Nơi này cái gì cũng đều không có mà.” Giả bộ ngu

ai mà không biết, đặc biệt là thời điểm liên quan đến tính mệnh của

mình.



Chỉ là kỳ lạ, từ góc độ mẫu tử tình thâm, người ta ôm nhi

tử cửu biệt trọng phùng (gặp lại sau một thời gian dài xa cách) một cái, hoặc là nhi tử ôm mẫu thân hắn một người xinh đẹp đáng yêu thì đâu có

phạm pháp? Ta xong rồi sao như vậy đã muốn chột dạ?



Nhìn thấy thì sao? Có gì đặc biệt hơn người?



Nhưng vì sao ta đã nắm rõ chân lý, khi thấy sắc mặt tối đen như cũ của đại

nhi tử thì vẫn sợ không dám thừa nhân? Ưmh, không thể không thừa nhận,

hắn còn là Hoàn đế rất có phong phạm, vô cùng..... Uy nghiêm.



“Vậy sao? Người là muốn nói vừa rồi trẫm nhìn lầm rồi?” Hạ Hầu Dận cười híp

mắt nhìn ta, mà ta bị hắn nhìn thì toàn thân phát run, ô ô, lạnh quá
đặc biệt là còn cùng với người lúc nào cả đầu cũng tính toán tính kế

mình.



“Ngươi......” Kết quả là, hắn mới mở miệng muốn cùng

ta trao đổi chút tình cảm, ta lập tức vỗ bàn đứng lên! Ưmh, thua người

không thua trận!



“Ngươi ngươi cái gì? A, Hạ Hầu Dận cái người này siêu cấp khốn kiếp,trong đầu ngươi rốt cuộc đang tính toán cô nãi nãi

ngươi cái gì, dù gì bây giờ ta cũng là mẫu hậu của người, ngươi tôn kính lão nhân gia ta một chút ok? Cư nhiên khuyến khích con dâu ra cửa đối

phó ta, ngươi thật xấu, ô ô ô.......” Không đợi hắn nói chuyện,

ta lập tức khí thế như gió phát tác, cuối cùng miễn phí cho hắn một

chuỗi nước mắt.



Nhi tử bị ta khóc đến luống cuống tay chân, cộng

thêm bị ta lên án làm cho khuôn mặt lúng túng, hắn vội vội vàng vàng ôm

ta, an ủi ta, dụ dỗ ta, cũng bắt đầu giải thích, “Không, không phải như

thế, Phiêu Phiêu, người hãy nghe ta nói, ta không nghĩ đến họ.....

.”



“Gạt người, ngươi có ngốc như vậy sao? Không nghĩ tới? Ngươi

thật sự không nghĩ tới? Ta đã nói làm bằng hữu cùng với Hoàng đế là

chuyện xa xỉ cỡ nào, ô oa, được thôi, ta không chọc nổi ngươi chẳng lẽ

không trốn được ngươi sao? Cầu xin ngươi lần sau đừng đến có được hay

không? Cho lão nhân gia ta một chút không gian thanh tịnh để dưỡng lão

thôi. Ta ăn không hết của ngươi bao nhiêu gạo, ô ô ô......

.” Tiếp tục không nhìn hắn, ta khóc một phen nước mắt một phen nước

mũi, dùng sức lau nước mắt nước mũi đó lên người hắn......