Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 24 : (tiếp)

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


Chỉ là Lỗ Tấn gia gia nói rất hay, không phải bỏ mình trong im lặng, mà là trong im lặng bộc

phát ra, kết quả là, bởi vì vẫn bị ta đoạt đi câu chuyện mà không có

biện pháp nói chuyện soái ca băng sơn Hạ Hầu Dận rốt cuộc lúc này nổi

giận.......



“Tần Phiêu Phiêu, không cho phép ngươi khóc

nữa cho ta, câm miệng, hãy nghe ta nói!” Băng sơn bến thành núi lửa,

trực tiếp bộc phát.



Trong lòng ta run sợ gật đầu, lập tức vội

vàng gật đầu, cúi người duỗi thẳng ra đúng tư thế ngồi ngoan ngoãn giống như bạn nhỏ trong vườn trẻ, quả quyết ngồi thẳng hàng tư thế đúng tiêu

chuẩn, mắt trừng tròn xoe vô cùng nhu thuận nhìn Hạ Hầu Dận, chờ đợi chỉ thị của lãnh đạo.



Chỉ là Hạ Hầu Dận hình như bị động tác phối

hợp của ta hù sợ, khóe miệng co giật một chút, nhưng dù sao người ta

cũng là đại nhân vật, rất dễ để che dấu nội tâm với ta, vì vậy tiếp tục

khôi phục trạng thái băng sơn, không hề vô cớ phóng hỏa nữa.



Nhi

tử rất tuấn tú....... Ta không cẩn thận lần nữa trở thành hoa si

rồi, hoàn hảo là nhi tử không có phát hiện ra........



“Tần Phiêu Phiêu, ta thích người!” Hạ Hầu Dận nghiêm túc nhìn ta, một tay

nâng cằm của ta, tay kia cố định bả vai của ta, con ngươi dính chặt trên mặt của ta.



Ưmh, nhi tử đang thổ lộ với ta........



Mắt ta mở thật to, hít sâu một hơi, trời ạ thế nào, không phải đâu, đời

trước người ta sống 28 năm, đến cả con ếch cũng không có nhìn trúng ta,

vậy mà xuyên đến cổ đại thì có cả một đại soái ca tới thổ lộ, thật là

thần kỳ, có lầm hay không, con ngươi ta bắt đầu đứng hình, ngây ngốc

nhìn Hạ Hầu Dận, thiếu chút nữa đã quên phải hô hấp như thế nào.



Trời ạ thế nào, quá hạnh phúc, lần đầu có một soái ca hoàng đế yêu ta, mặc

dù hắn là nhi tử của ta, hắn thổ lộ với ta, thật sự thổ lộ a........
Ánh mắt ta sáng long lanh, bắt trước thỏ trắng vẻ mặt sùng bái, ánh mắt

phát sáng nhìn đại nhi tử, lộ ra tươi cười chói lọi, “Ưmh, có thật

không?” Ta thật vui vẻ, nhi tử thật sự là người tốt!



“Đương nhiên là sự thật!” Hạ Hầu Dận chân thành gật đầu, mỉm cười, bàn tay dày rộng sủng nịnh vỗ vỗ đầu của ta.



“Thật tốt quá!” Ta vui vẻ muốn cho hắn một cái hôn thân ái, nhưng còn chưa

kịp hôn qua, đại nhi tử cười đến vô cùng thiện lương sờ sờ mặt của ta,

vô tội mở miệng, “Nhớ rõ trước tiên chỉnh đốn nhóm phi tử có suy nghĩ

muốn ngoại tình, dạy dỗ nhi tử nhi nữ toàn bộ nghe lời người, các đại

thần nhìn đến người đều phải cúi đầu xưng thần, như vậy chúng ta mới có

thể ở cùng nhau mà không gặp bất cứ trở ngại nào........”



Ta nhất thời không nói được gì cứng ngắc đứng ở nơi đó.



Trời ạ, tại sao, vì sao trước đó ta không có phát hiện, thì ra vị Hoàng đế này...... Cũng thực tùy hứng.



Khó trách nói vật họp theo loài, người phân theo nhóm, hắn có thể tùy hứng

cùng ta nói chuyện yêu đương, khó trách cũng là như thế......

Không bị gò bó.



Nhưng mà, nếu muốn thuyết phục Hoàng đế tùy hứng không cần tùy hứng như vậy thể hiện tình yêu, hình như có điểm khó khăn.



“Ưmh, đến lúc đó chúng ta có thể ngày ngày ở chung một chỗ, nói chút chuyện

tình, nói chút chuyện yêu, ah, cuộc sống, hạnh phúc đến dường nào......” Gương mặt Hạ Hầu Dận say mê.



Cuộc sống, cái đó thật đáng sợ, gương mặt ta u buồn.......



Bây giờ phải làm sao đây?



Nhi tử chết toi, không phải hắn thật sự yêu ta đi.......



Mắt nhìn xa xăm, tiếp tục chìm trong u buồn.........