Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 32 : Công chúa hạ hầu lâm

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


Editor: NaNi (hoathiennguyet)



―― Không có mạnh mẽ nhất, chỉ có mạnh mẽ hơn, vị công chúa này không đơn giản.



Rầu rĩ không vui từ trong phủ Thái Sư ra ngoài, thấy mắt tiểu nhi tử tỏa

sáng còn cố ý cười vô cùng ôn hòa kéo tay của ta, vừa càu nhàu vừa oán

trách, “Ai nha, Phiêu Phiêu, làm sao người đi vào lâu như vậy, người ta

chờ người chờ đến hoa cỏ cũng đều héo úa.” Hắn diễn quá, ta ở trong hậu

cung mới buồn bực đến cây cỏ cũng khô héo, để hắn ở ngoài cửa chờ ta một lát thì càu nhàu như vậy, thật là đáng ghét.



Ta cách xa trừng

mắt liếc hắn một cái, không nói câu nào bèn leo lên xe ngựa, hôm nay gặp phụ mẫu ca ca của ta, quyết tâm xuất cung của ta càng thêm kiên định

hơn.



Gặp quỷ, sống phóng túng ở hậu cung chờ chết chơi trò mập mờ với Hoàng đế nhi tử cùng nhóm tức phụ (con dâu) giở thủ đoạn tính toán

quỷ kế thật sự rất nhàm chán, người ta rất truyền thống, không hứng thú

với cuộc sống như vậy, ngay cả đấu tranh văn phòng cũng chơi không thắng mỹ nữ đơn thuần đáng yêu ta, vì an toàn nếu làm đám phi tử vô lương kia tức giận coi như sống dở chết dở, vẫn là tiết kiệm chút sức lực xuất

cung tìm tình yêu thứ hai của ta tương đối quan trọng tương đối thực tế. Chơi trò mập mờ với nam nhân của một đám lão bà,

thật không có cảm giác thành tựu, cuối cùng hắn lại không thể lấy ta làm lão bà của hắn, hơn nữa, cho dù hắn lấy ta cũng không hứng thú, ta

chính là phụ nữ hiện đại của thế kỷ 21, không có tâm tình làm vợ kế của

người ta, còn cùng một đám nữ nhân dùng chung một lão công, cái đó, thật sự rất không vệ sinh......



Cho nên, phải gia tăng tốc độ, ngộ nhỡ soái ca nam nhân tốt đều bị nữ nhân khác cướp đi, không phải ta rất thê thảm sao.



Vì vậy dọc theo đường đi ta không đếm xỉa đến sự ồn ào của tiểu nhi tử Hạ

Hầu Du, đắm chìm trong trong suy nghĩ của mình, nghĩ nghĩ, cho đến khi

nghe một hồi ồn ào ở bên ngoài.



Quái lạ, âm thanh gì?



Ta

nhất thời hiếu kỳ lập tức vén rèm xe ngựa lên, lúc này mới phát hiện ra

thì ra là xe ngựa tiến vào khu náo nhiệt, thoạt nhìn xem ra hôm nay là

một buổi chợ phiên, thật là nhiều người, oa oa, rất nhiều đồ ăn ngon,

rất nhiều trò chơi, còn có người đang làm xiếc!



Lúc này ta nghĩ

tới cảnh tượng Tiểu Yến Tử làm xiếc, không nhịn được buột miệng cười,

không được không được, ta chưa từng đi dạo qua chợ cổ đại đấy, nói thế

nào hôm nay gặp được phải đi ra ngoài để mở mang kiến thức.



Kết

quả là, ta trực tiếp hoan hô một tiếng nhảy xuống xe ngựa, mà Hạ Hầu Du

nhìn thấy hành động điên cuồng của ta gương mặt đau khổ cũng nhảy xuống

đi theo.



”Phiêu Phiêu, chúng ta nhanh chóng hồi cung không được sao?” Tiểu nhi tử rất uất ức, một dáng vẻ bực dọc.



Ưm, đại khái cảm thấy phẩm vị của những tiểu dân khu chợ này quá thấp so với hắn.


Khóe miệng của ta giật giật chọc chọc lưng của Hạ Hầu Du, “Nàng là tiểu nữ nhi của ta?”



Tiểu nhi tử bình tĩnh gật đầu một cái, “Không thể giả được.”



”Ngươi khẳng định?” Nào có công chúa như vậy.



”Bề ngoài hoài nghi, công chúa này có chút tàn khốc.”



”Vậy sao? Ta thấy không phải có chút, mà là cực kỳ à......” Ta cảm khái.



Lúc này, bị chúng ta hoàn toàn bỏ quên rốt cuộc lửa giận của Hạ Hầu Lâm

công chúa điện hạ bốc lên xung quanh, “Làm ơn, trước mặt ta các người

không nên nói xấu ta, được chứ?”



”Nói xấu?” Ta ngỡ ngàng nhìn Hạ Hầu Lâm, “Không có nha, công chúa, ta là đang cảm kích công chúa của

hiện tại thật rất phóng khoáng cũng rất dũng cảm giàu tinh thần mạo hiểm lại còn giác ngộ hành hiệp trượng nghĩa, quả thật đúng là nữ trung hào kiệt nha.” Ta nổi lên kính ý sâu sắc, vô cùng bội phục.



”Vậy sao?” Hạ Hầu Lâm hồ nghi nhìn ta.



”Dĩ nhiên!” Là Hạ Hầu Du giúp ta trả lời, tiểu tử này thật không hổ là hồ

ly, nói dối cũng có thể nói đến mức thật sự thành khẩn như vậy, “Nếu

không đến bây giờ ta và hoàng huynh sẽ không lấy muội làm tấm gương học

tập.” Đương nhiên là tấm gương, là nhắc nhở chính mình, tuyệt đối không

thể lấy một lão bà như vậy, nếu không đời sau không phải đúng là gà bay

chó chạy à.



”Thật sự?” Bộ dạng của Hạ Hầu Lâm dường như vẫn không tin chúng ta, con ngươi đảo tròn xoay xoay nhìn chúng ta, sau đó bỗng

nhiên buột miệng cười, “Mẫu hậu, Tứ ca, các ngươi đây là làm sao? Bỏ

trốn lại còn hẹn hò?”



”Dĩ nhiên đều không phải!” Ta và Hạ Hầu Du

gầm lên giận dữ đúng là lần đầu tiên ý kiến nhất trí, bỗng nhiên ta cảm

thấy rất đau đầu, trời ạ, rốt cuộc là Hạ Hầu gia này làm thế nào bồi

dưỡng ra được một nữ nhi bưu hãn như thế? Thật không dễ dàng thật tài

tình.



Lúc này, ngay tại thời điểm mà ba người chúng ta hắc tuyến

lẫn nhau, đột nhiên vị gọi là “A Duật” kia đã hấp ta hấp tấp đi tới,

nhìn chúng ta nhe răng cười, “A Lâm, ơ, đây không phải là thái hậu cùng

Du Vương Gia à, tại sao lại ở chỗ này, thật đúng lúc nha.”



Ta

sững sờ nhìn vị soái ca ngọc thụ lâm phong này, sau đó lại nhìn nhìn nữ

nhi xinh đẹp như thiên tiên kia của ta, sau đó đưa ra kết luận, “Nữ nhi, soái ca, các ngươi là bỏ trốn chưa về sao?”



Lời này của ta nói xong, nữ nhi và vị soái ca A Duật kia đồng thời mặt xám mày tro nhìn ta......